Nhưng em dâu bên nhà mẹ đẻ thấy bên nhà họ Hứa dường như không có động tĩnh gì, vậy mà ngày nào cũng đến khuyên nhủ, nói để sớm kết hôn với nhà họ Hứa, còn giả vờ đáng thương nói con trai đã được nhà họ Hứa đưa vào làm trong xưởng, ân huệ lớn như vậy nếu họ không trả thì công việc của con trai bà ta chắc chắn cũng không giữ được.
Hoàng Linh nghe đến đây thì thấy tức nghẹn ở ngực.
Bà ấy không biết đây gọi là trói buộc đạo đức, chỉ cảm thấy em dâu và cháu trai thật sự quá không ra gì, rõ ràng mọi chuyện còn chưa chắc chắn đã vội vàng nhận lấy ân huệ của nhà họ Hứa, đến lúc đó họ nói thế nào đây?
Nhưng nhìn người nhà lần lượt đến khuyên nhủ, một mình bà ấy làm sao đấu lại được nhiều miệng lưỡi như vậy, chuyện hủy hôn đành phải tạm thời gác lại.
Chỉ là trong lòng rất bất mãn với việc tự ý nhận công việc của nhà họ Hứa.
May mắn là lúc này con trai đã trở về, hơn nữa không biết con trai đã biết được chuyện của Hứa Văn Tài từ đâu, nói nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ.
Hai vợ chồng lúc này mới có thể tạm thời bình tĩnh lại, mọi chuyện đều phải đợi đến khi mọi chuyện sáng tỏ rồi hãy nói tiếp.
Bằng không bây giờ vội vàng đi nói chuyện hủy hôn, không chỉ nhà họ Hứa không đồng ý, có lẽ còn bị nhà họ Hứa vu oan nói họ vu khống người khác, rồi đổ hết tội lỗi lên đầu con gái mình cũng không chừng!
Hoàng Linh nghĩ đến thôi đã thấy rùng mình, chuyện này nhất định phải tìm được bằng chứng, đường đường chính chính hủy hôn!
"Con gái, con cứ yên tâm chờ đi, cha mẹ và anh trai nhất định sẽ không để con chịu thiệt thòi đâu, con dù không tin cha mẹ thì cũng phải tin anh trai chứ, hồi nhỏ con không phải thường nói anh trai là người giỏi nhất thế giới sao?"
Tâm trạng vốn đang buồn bã của Hoắc Lị Lị bỗng chốc được lời trêu chọc của Hoàng Linh làm cho vừa buồn cười vừa bất lực nhưng không thể không nói là tâm trạng đã tốt hơn đôi phần.
"Vâng, con tin cha mẹ."
"Được rồi, con đi nghỉ ngơi thêm đi, đợi anh trai con về rồi chúng ta sẽ cùng nhau bàn bạc xem nên làm thế nào."
Ba người trong gia đình nói xong, liền mỗi người đi làm việc của mình.
Còn bên nhà họ Đỗ, ngoài Đỗ Kiến Quốc biết chuyện nhà họ Hứa thì những người khác đều không biết, thậm chí sau khi trở về, mẹ Triệu Kim Hoa còn vừa giúp Đỗ Minh Nguyệt dọn dẹp phòng vừa cười vừa cảm thán.
"Chị Lị Lị nhà bên vừa rồi con cũng gặp rồi đấy, bình thường mà hai đứa ở gần nhau thì chắc chắn sẽ trở thành chị em tốt, giống như mẹ và dì Hoàng Linh của con vậy, chỉ tiếc là không lâu nữa chị Lị Lị sẽ phải đi lấy chồng, đến lúc đó muốn gặp chị ấy cũng không dễ dàng như vậy nữa, ôi."
Hoắc Lị Lị cũng coi như là do Triệu Kim Hoa nhìn lớn lên, bà ấy cũng rất luyến tiếc cô ấy.
Nhưng con gái đến tuổi thì phải lấy chồng, bà ấy có luyến tiếc đến mấy thì cũng chỉ có thể tiễn đưa.
Nói đến chuyện kết hôn, động tác trên tay Triệu Kim Hoa khựng lại, không hiểu sao lại nghĩ đến chuyện Đỗ Kiến Quốc vừa nói với bà ấy, liên quan đến hôn ước năm xưa giữa bà ấy và Hoàng Linh.
Năm đó hai chị em trước khi lấy chồng thì tình cảm rất tốt, sau khi lấy chồng lại lấy chồng ở nhà ngay bên cạnh, cả hai đều cảm thấy đây là duyên phận do trời định, vì vậy hai người quyết định sẽ thông gia, con trai hoặc con gái đầu lòng của hai người sẽ trực tiếp định oa oa thân.
Chương 94:
Sau đó người sinh con đầu lòng là Hoàng Linh, thấy vậy liền hẹn ước sau này khi Triệu Kim Hoa sinh con gái thì sẽ để con trai của Hoàng Linh và con gái của Triệu Kim Hoa kết hôn!
Sau đó thấy Triệu Kim Hoa lần lượt sinh con trai, Hoàng Linh đều cảm thấy chuyện này không có hy vọng, may mắn là đến đứa thứ ba thì bà cuối cùng cũng sinh được một cô con gái, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.
Còn về việc tại sao không để Hoắc Lị Lị và con trai nhà họ Đỗ kết thông gia thì đó đều không phải là đứa con đầu lòng của bà ấy, nói rõ là hai bên không thể kết thông gia là do ý trời, không thể cưỡng cầu.
Trước đây khi Đỗ Thi Thi còn ở nhà, hai nhà cũng đã lấy chuyện này ra trêu chọc nhưng Đỗ Thi Thi không mấy nhiệt tình với chuyện này.
Một là cô ta nhỏ hơn Hoắc Kiêu tám tuổi, khi Hoắc Kiêu dẫn theo những đứa trẻ khác chạy khắp đồi núi thì cô ta vẫn còn nằm trong tã của mẹ mút tay.
Đến khi cô ta cuối cùng cũng lớn đến bảy tám tuổi, hiểu được chút chuyện thì Hoắc Kiêu đã nhập ngũ vào quân đội, những năm sau đó cũng cơ bản không về nhà, vì vậy ấn tượng của Đỗ Thi Thi về Hoắc Kiêu vẫn dừng lại ở người anh trai mười sáu tuổi không mấy quen thuộc.
Hơn nữa sau này nghe người khác nói hòn đảo mà anh phục vụ đặc biệt hẻo lánh hoang vu, nếu thực sự kết hôn với anh thì còn phải đến nơi hoang vu hẻo lánh chịu khổ, vì vậy Đỗ Thi Thi đã bày tỏ rằng mình muốn sau này tự do yêu đương.
Người nhà họ Đỗ nghe vậy cũng không nói gì nữa, thêm vào đó lại thương con gái, liền nghĩ đến chuyện tìm cơ hội đi nói với Hoàng Linh để hủy hôn ước này.
Kết quả là chưa kịp nói thì chuyện ôm nhầm con gái đã bị vỡ lở, Đỗ Thi Thi đi vội, bọn họ cũng không kịp nói chuyện này với nhà họ Hứa.
Bây giờ con gái ruột đã trở về, Đỗ Kiến Quốc đương nhiên cũng không nỡ để con gái mình sớm xuất giá như vậy, vì vậy nhân lúc Đỗ Minh Nguyệt vừa sang nhà bên cạnh, ông ấy liền tranh thủ nói với Triệu Kim Hoa, bảo bà ấy tìm thời gian lén đi nói với Hoàng Linh để hủy hôn ước này, tránh đến lúc đó con gái biết chuyện này sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Hơn nữa, chỉ cần nhìn vào vóc dáng và tính cách của con gái và Hoắc Kiêu thì thấy ngay là không hợp nhau.
Hoắc Kiêu đối xử với người thân và bạn bè đều rất tốt, thậm chí đối với cả nhà họ Đỗ cũng rất chu đáo nhưng ngoài những người quen của mình ra, anh đối với ai cũng lạnh lùng xa cách, đặc biệt là đối với nữ đồng chí, càng không hề gần gũi.
Đến lúc đó nếu con gái thực sự lấy anh và theo anh đến đảo để nhập ngũ thì chẳng phải sẽ phải một mình ở vậy đến già sao.
Đỗ Kiến Quốc nghĩ thôi cũng thấy không được, cùng lắm thì sau này hủy hôn, ông ấy sẽ thật sự coi Hoắc Kiêu như con trai ruột.
Triệu Kim Hoa thừa nhận ông ấy nói đúng ở một số phương diện nhưng có những chỗ bà ấy không đồng tình.
Hoắc Kiêu tính cách lạnh lùng thì sao, điều này vừa vặn chứng tỏ anh chung thủy, không có nhiều ý nghĩ lung tung, đối xử với những người phụ nữ khác có thể giống như đối với vợ mình sao.
Hơn nữa hai người chênh lệch thể hình thì sao, Hoắc Kiêu cao to như vậy, Minh Nguyệt nhỏ nhắn đứng cạnh anh sẽ có cảm giác an toàn biết bao!
Tất nhiên, quan trọng nhất là bà ấy còn phải hỏi trước ý kiến của Minh Nguyệt về Hoắc Kiêu, dù sao thì cha mẹ như bọn họ có nói ngàn câu vạn câu cũng không bằng hai người trẻ nhìn trúng nhau.