Đỗ Thi Thi nghe thấy tiếng động liền chạy ra khỏi phòng, sau đó nhìn chằm chằm vào tấm vé tàu trong tay Đỗ Vũ Kỳ với vẻ mặt đầy mong đợi.
Biểu cảm của Đỗ Vũ Kỳ khẽ động vì ánh mắt quá mức nóng bỏng của Đỗ Thi Thi, giọng điệu nhàn nhạt nói: "Về rồi, vé tàu mua sáng sớm mai."
Đỗ Thi Thi nhận ra giọng điệu lạnh nhạt hơn thường ngày của anh ấy, nụ cười bỗng chốc cứng đờ.
Cô ta hiểu rõ, nhà họ Đỗ chắc đều cảm thấy cô ta không chút do dự lựa chọn quay về nhà họ Lâm, quay về Hải Thị, việc này khiến cô ta trông có vẻ rất vô lương tâm, là kẻ vong ân bội nghĩa.
Nhưng cô ta vốn là người nhà họ Lâm, những năm nay cô ta sống ở nhà họ Đỗ vốn là một sai lầm.
Đã đến lúc phát hiện ra sai lầm thì tất nhiên phải kịp thời sửa chữa!
Cô ta còn chẳng phàn nàn rằng vì lỗi của họ mà từ nhỏ cô ta đã phải xa cách cha mẹ ruột, còn bị đưa đến nông thôn sống những ngày tháng như vậy!
Nhưng thôi, bây giờ có đi so đo thái độ và cách nhìn nhận của nhà họ Đỗ cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, dù sao thì nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì sau khi quay về nhà họ Lâm lần này, cả hai bên sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.
Có lẽ sẽ giống như kiếp trước, đến khi cô ta đã bốn năm mươi, năm mươi tuổi, công nghệ y học trong nước đã phát triển, vô tình phát hiện ra gen của họ có vấn đề, lúc đó mới tìm đến nhà họ Lâm.
Nhưng kiếp này cô ta đã biết trước chuyện này rồi thì tất nhiên sẽ không để mọi chuyện sau này xảy ra!
Đúng vậy, Đỗ Thi Thi trước mắt là người được tái sinh.
Kiếp trước cô ta không biết mình không phải là con ruột của nhà họ Đỗ, cứ mơ mơ hồ hồ lớn lên ở nông thôn, đến năm mười tám tuổi vốn phải theo đối tượng kết hôn từ nhỏ đến nơi hoang vu hẻo lánh để nhập ngũ nhưng nơi đó thực sự quá xa xôi, nghe nói còn rất hoang vu, cô ta thực sự không chịu được khổ nên đã năn nỉ cha mẹ hủy hôn ước này, sau đó hoàn toàn thả lỏng cho cô ta tự tìm bạn trai, chỉ tiếc là bạn trai chỉ có cái miệng mà không có bản lĩnh gì, cả đời không thể để cô ta ở trong một căn nhà chung cư trong thành phố, chỉ có thể thuê nhà ở trong thành phố!
Cuối cùng nếu không phải cô ta đến bệnh viện truyền máu phát hiện ra mình và nhà họ Đỗ không phải là người thân, tình cờ gặp được người nhà họ Lâm đang cần cùng nhóm máu vì bị bệnh thì có lẽ đến chết cô ta cũng không biết thân thế thực sự của mình!
Sau khi xác nhận mình thực sự là con gái ruột của cặp vợ chồng già nhà họ Lâm, Đỗ Thi Thi lập tức tìm hiểu thông tin của họ.
Nhà họ Lâm là gia đình công nhân, vẫn luôn sống ở Hải Thị, sau này mở cửa, mặc dù họ không bắt kịp thời đại kinh doanh nhưng ít nhất ở Hải Thị cũng có xe có nhà, điều kiện đối với Đỗ Thi Thi mà nói là khá tốt!
Chương 26:
Thậm chí cô ta còn không khỏi hối hận, nếu như cô ta phát hiện ra sự thật về thân thế sớm hơn thì biết đâu cô ta đã có thể nhận họ sớm hơn, sau đó rời khỏi nông thôn vào thành phố sinh sống, như vậy với năng lực của mình, dù thế nào cũng không đến nỗi đến bốn mươi tuổi rồi mà vẫn không có nhà cửa ổn định, phải đi thuê nhà ở.
Điều khiến cô ta không ngờ là, thực ra cô ta cũng chỉ vô tình nghĩ trong lòng, kết quả vừa mở mắt ra, cô ta thực sự đã thực hiện được mong muốn nhận họ sớm hơn.
Cô ta đã quay về năm mười tám tuổi!!!
Cô ta còn rất nhiều thanh xuân và thời gian, thậm chí cô ta còn mang theo ký ức của kiếp sau, biết rất nhiều sự phát triển và thay đổi trong tương lai!
Chỉ cần cô ta quay về nhà họ Lâm lúc này, có gia sản nhà họ Lâm làm chỗ dựa và trụ cột, cô ta không những không thể rơi vào thảm cảnh như kiếp trước mà thậm chí còn có thể trở thành một nữ chủ nhân bước lên đỉnh cao của cuộc đời!
Đã khi trời đã cho cô ta cơ hội này thì cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng từ bỏ!
Vì vậy khi xác định mình đã quay về năm mười tám tuổi, Đỗ Thi Thi gần như không chút do dự, bất chấp sự ngăn cản của bất kỳ ai đã đến Hải Thị, theo ký ức kiếp trước tìm đến nhà họ Lâm.
Nhìn xem, Chu Cầm lúc này mới ngoài ba mươi tuổi, trông gần như giống hệt cô ta ở cùng thời điểm kiếp trước!
Cho dù họ không tin thì trước hai khuôn mặt giống nhau này cũng không thể phủ nhận được!
Mặc dù lúc đó người nhà họ Lâm thực sự có chút không muốn chấp nhận sự thật nhưng Đỗ Thi Thi tin chắc rằng họ chỉ quá sốc mà thôi, đợi bình tĩnh lại sẽ có thể chấp nhận sự thật này.
Tận dụng khoảng thời gian này, cô ta cũng lập tức quay về nhà họ Đỗ chuẩn bị giải quyết sạch sẽ mối quan hệ ở đây, tránh để sau này nhà họ Đỗ còn lấy cớ nhớ cô ta mà đến nhà họ Lâm tìm cô ta, đến lúc đó cha mẹ nhà họ Lâm nhìn thấy chắc chắn sẽ thấy không vui!
Hay là nhân lúc này, dứt khoát cắt đứt sạch sẽ tình cảm này đi!
Đỗ Thi Thi hoàn hồn, cười với Đỗ Vũ Kỳ, nói: "Anh cả, cảm ơn anh, đợi em về nhất định sẽ bảo cha mẹ em cảm ơn anh thật tử tế."
Giọng điệu vừa lễ phép vừa xa cách.
Đỗ Vũ Kỳ không nhịn được lại nhìn cô ta thật sâu, chỉ gật đầu không nói gì.
Nhưng cha Đỗ Đỗ Kiến Quốc bên cạnh nghe thấy con gái dùng giọng điệu khách sáo như vậy nói chuyện với con trai thì không nhịn được lại thở dài.
"Được rồi, Thi Thi, con nhanh chóng thu dọn đồ đạc đi, lát nữa cha sẽ đi sắp xếp xe, chiều nay chúng ta ăn cơm sớm, ăn xong thì lên đường."
Nói xong, Đỗ Kiến Quốc quay người đi đến đội bộ mượn xe đạp, Đỗ Thi Thi phía sau thực ra muốn gọi ông ấy lại nói không cần ăn cơm, họ có thể đi sớm hơn để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.