Lão thái thái nghe vậy trong lòng xoắn xuýt: "Sau đó thì sao?"
Tiêu Vân Chước lại yên lặng thì thầm một tiếng "ngu ngốc."
Cái gì mà không cẩn thận? Rõ ràng chính là đụng phải tiểu nhân.
"Trước đó muội muội đưa cho con hòn đá này…" Tiêu Văn Dũ nhanh chóng lấy ra: "Thứ này nhìn thì xấu, thật sự không nghĩ tới khi rơi vào trong nước, có thể chiếu ra bảy màu sắc, đêm qua con mặc y phục tối màu, sau khi rơi xuống nước không dễ phát hiện ra được, may mà có hòn đá này, khiến cho người khác chú ý, mới có thể nhanh chóng vớt con lên."
Hắn biết bơi, cho nên không coi nạn c.h.ế.t đuối này của muội muội ra gì.
Nhưng cho dù có kỹ năng bơi tốt, trong lúc đầu óc không tỉnh táo lại còn bị chuột rút, cũng không có tác dụng.
Trời lạnh như vậy, ngâm ở trong nước trong chốc lát cũng đã cảm thấy xương cốt cứng lại, nhưng nếu không có hòn đá kia, chỉ sợ phải qua một lúc lâu nữa mới được cứu, dĩ nhiên sẽ bệnh nặng một trận.
"Thế thì cũng thật sự nguy hiểm!" Lão thái thái nắm lấy hòn đá như một món bảo bối, liên tục thở dài.
"Đại ca, huynh không nghĩ tới, người khác không thể phát hiện ra huynh, không phải là bởi vì y phục của huynh tối màu, mà chính là có người cố ý che giấu, cho nên mọi người mới không nhìn thấy huynh đang giãy dụa trong nước sao?" Tiêu Vân Chước không nói thêm chỉ nói: "Gần đây huynh không may, đụng vào tiểu nhân, chắc chắn là bị gài bẫy."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT