Tiêu Trấn Điểu cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để đối mặt với nữ nhi thân sinh, tưởng tượng đến việc tìm hài tử này về khó khăn như thế nào, lại còn phải chịu đựng sự khắt khe của thê tử, ông ấy càng thấy xấu hổ hơn.
“Nhi tử sai rồi.” Tiêu Trấn Điểu trầm giọng nói.
Lão thái thái cũng vô cùng hối hận, năm đó chính mình bị trượng phu chán ghét, cuộc sống khó khăn, chỉ than thở rằng làm nữ tử quả thật vất vả nên hy vọng Khương thị không phải đi theo con đường cũ của mình, vậy nên trốn tránh mọi thứ…
Cho nên Khương thị mới có thể cả gan làm loạn như vậy!
“Con sai, tại sao ta lại không? Rốt cuộc thì Khương thị là nữ tử mà phụ thân con chọn, tính tình sao có thể tốt cho được?! Mấy năm nay ta sợ chính mình bởi vì phụ thân con mà giận chó đánh mèo lên người nàng, nên mới có thể khoan dung như thế. Nhưng bây giờ xem ra, tâm tính Khương thị thật sự không lên nổi mặt bàn!” Lão thái thái lần đầu tiên nói với nhi tử mình: “Việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể nghĩ cách bù đắp, con định làm thế nào?”
Tiêu Trấn Điểu cũng không biết.
“Nàng là mẫu thân thân sinh của mấy hài tử, nếu xử lý nặng tay, nhất định trong lòng hài tử sẽ oán hận, chỉ sợ sau này sẽ bất hòa.” Đây chính là điều mà Tiêu Trấn Điểu lo lắng nhất.
Khi còn trẻ, ông ấy có tình cảm với Khương thị, nhưng sau này Khương thị bắt đầu khóc sướt mướt với ông ấy, luôn sợ ông ấy ra ngoài làm bậy. Nếu không phải sau đó tước vị trong nhà bị lấy lại, Khương thị thậm chí còn không muốn hắn ra ngoài mưu toan chức Điểu.
Số lần bà ta khóc nháo càng lúc càng nhiều, trong lòng ông ấy ít nhiều cũng thấy thất vọng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT