La Phi Nguyệt cảm thấy sau gáy mình lành lạnh, tinh thần cũng tỉnh táo mấy phần. Tuy nhiên, nàng ta cũng biết Tiêu Vân Chước có mấy bản lĩnh kỳ lạ, nếu nàng đã bảo nàng ta quay về thì nàng ta cứ ngoan ngoãn quay về đợi là được.
Quản Trân Nhi tức giận đến phát run, nhưng nàng ta mới chết, âm khí chưa mạnh, trong nhà còn chưa làm tang sự nên nàng ta chỉ có thể tạm thời bị giam cầm ở địa điểm mà mình bị rơi xuống nước, không thể đi đâu được.
“Đều là một đám thùng cơm bao cỏ mà, các ngươi còn không nhanh nhanh tìm được hung thủ g.i.ế.t. người đi, bắt người đó lại! Tra tra tra! Tra suốt cả một buổi tối mà chẳng tìm được cái gì, sao các ngươi lại vô dụng vậy chứ?” Quản Trân Nhi bay tới bay lui, tiếp tục mắng.
“Ngươi có thể câm miệng lại được không?” Tiêu Vân Chước cau mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT