“Lúc ấy ta cũng quá tức giận nên mới tự mình tới lý luận với nàng ta, bây giờ nghĩ lại, đáng lẽ ra lúc ấy ta phải quay lại gọi thêm người tới, như thế thì không đến mức chỉ đánh ngang tay!” La Phi Nguyệt chỉ cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Trên cổ nàng ta vẫn còn vết thương do Quản Trân Nhi cào, đương nhiên, trên mặt Quản Trân Nhi cũng bị nàng ta tát mất cái.
Cũng chính vì trên người Quản Trân Nhi có mấy vết thương rõ ràng do chính tay nàng ta gây ra nên nàng ta mới bị xem như hung phạm.
Lúc này, vẫn có mấy nha dịch ở cách đó không xa đang nhìn chằm chằm nàng ta.
“Sao các ngươi lại cãi nhau?”
Nhắc đến chuyện này, La Phi Nguyệt càng tức giận hơn, ánh mắt sắc bén nói: “Mấy nha hoàn bà tử cũng bị thương, thế nên ta mới bảo bọn họ đi xử lý vết thương rồi nghỉ ngơi. Chỉ là trong lòng ta bực bội, không có cách nào xả ra được nên mới đi loanh Điểuh, nhưng mà khi tới bên hồ lại nhìn thấy Quản Trân Nhi đang khóc lóc kể lể với tiểu công tử Sầm gia, cũng chính là đệ đệ của tỷ phu ta đấy, nói là ta càn quấy bắt nạt nàng ta! Đến lúc đó ta mới biết được nguyên nhân tại sao nàng ta lại xúc phạm tỷ tỷ ta như thế!”
“Sau khi tỷ tỷ ta xuống mồ, tỷ phu cũng lánh đời, nói rõ với bên ngoài rằng đời này sẽ không cưới ai nữa! Mà Quản Trân Nhi lại có ý với tỷ phu ta, bây giờ không còn cơ hội nên mới trút giận lên người tỷ tỷ đã mất của ta! Nàng ta muốn gả cho ai thì ta không quản được, nhưng đừng có giận chó đánh mèo lên tỷ tỷ của ta! Cho nên, sau khi Sầm gia tiểu công tử đi rồi, ta mới… đi tới tát nàng ta hai cái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT