Lâm Phu Tử và Tiêu Vân Chước trò chuyện càng nhiều, trong lòng càng ngạc nhiên, có nhiều suy nghĩ hai người hợp nhau vô cùng, bàn luận trên trời dưới biển, không giống như thầy trò mà ngược lại giống như hảo hữu nhiều năm không gặp.
Oanh cầm sư đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn.
Nàng là Môn chủ của Thần Ẩn Môn, tất nhiên phải vô cùng thông tuệ mới được, nếu không căn bản không học được Huyền Thuật tối nghĩa khó hiểu này.
Nếu như không phải Môn chủ tiền nhiệm đi sớm, Tiêu Vân Chước căn bản không cần bất kỳ phu tử gì, dựa vào truyền thừa của sư môn và năng lực lĩnh ngộ tự thân, có thứ gì mà không học được?
Hai người trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Tiêu Văn Việt mới trở về từ trong điền trang, lúc vội vàng chạy tới, lại nghe thấy muội muội nhà mình đang trò chuyện đĩnh đạc với Lâm Phu Tử.
Hai người đang nói đến một số vùng khỉ ho cò gáy, pháp luật không thể đến, quen thói xấu, rồi lại chuyển sang nói tới thuyết pháp "Hình sinh lực, lực sinh cường, cường sinh uy, uy sinh đức, đức lại sinh hình", mới nhắc đến miệng, bỗng nhiên lại dính dáng đến vài điển tịch, người nghe như được mở rộng đầu óc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT