“Mẫu thân ta nói, gần đây trong kinh xảy ra nhiều việc, chờ mấy ngày nữa là đến ngày sinh nhật ta, ta sẽ mời ngươi đến nhà chơi, đến lúc đó nhất định ngươi không được từ chối đấy.” Trước khi rời đi, La Phi Nguyệt nắm tay nàng, đột nhiên trở nên thân thiết với nàng hơn rất nhiều, chỉ là đôi mắt đỏ hoe, không còn khí phách hăng hái như lúc trước nữa mà chỉ còn vẻ đáng thương.
Tiêu Vân Chước gật đầu: “Được rồi, ta đồng ý với ngươi, nhưng ngươi đừng khóc nữa.”
La Phi Nguyệt bất đắc dĩ nhìn nàng: “Cảm ơn ngươi.”
“Đã cảm ơn mấy lần rồi, hơn nữa ta đã nhận tiền rồi nên việc ta làm cũng là bình thường, không cần phải mang ơn đội nghĩa như vậy.” Tiêu Vân Chước cũng thành thật nói.
La Phi Nguyệt nhìn nàng, giờ phút này nàng ấy mới hiểu ra tại sao Mạnh gia cô nương lại thích quấn quýt bên cạnh Tiêu Vân Chước đến thế, thậm chí khi đi theo Tiêu Vân Chước lại giống như gà mái che chở gà con, sợ người khác ức h.i.ế.p nàng.
Tiêu gia cô nương này cực kỳ thông minh.
Thậm chí có thể nói nàng không phải là người dễ bị ức hiếp, có cá tính riêng của mình, thẳng thắn dứt khoát, có chuyện nói thẳng không biết Điểuh co lòng vòng, giống như một viên ngọc thô, bên trong trắng tinh nhưng lại không thiếu góc cạnh…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT