Tống Thừa chán nản đặt bát canh an thần xuống.
Nếu không hiểu rõ chuyện này, cả đời hắn sẽ phải dựa vào canh an thần mới ngủ được.
“Mặc Ngọc đâu?” Tống Thừa thấy bên ngoài chỉ có một gã sai vặt trông chừng, có chút kinh ngạc.
“Lão gia muốn hỏi thăm việc học của ngài nên đã gọi Mặc Ngọc đi rồi ạ.” Gã sai vặt trả lời.
Tống Thừa cũng không nghĩ nhiều, bởi vì từ nhỏ đã là như thế.
Phụ mẫu vì để cho hắn an tâm đọc sách nên yêu cầu Mặc Ngọc phải đi bẩm báo tất cả những chuyện liên Điểu đến hắn, mỗi ngày học cái gì, học có suôn sẻ hay không, có vấn đề khó khăn nào không, Mặc Ngọc thậm chí còn rõ ràng hơn cả hắn, mà phụ mẫu cũng sẽ dựa trên lời nói của Mặc Ngọc để cho hắn câu trả lời, cũng tìm kiếm danh sư thích hợp hơn cho hắn…
Mấy thế hệ trước của Tống gia đều là tiểu Điểu cao không cao thấp không thấp, ở kinh thành này cũng không có bao nhiêu ưu thế, duy chỉ có một danh hiệu “danh gia tộc trong sạch.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT