Phụ mẫu Tống gia sợ con mình lại sinh bệnh, nếu bỏ lỡ kỳ khoa khảo lần này thì lại phải chờ thêm ba năm nữa.
“Rốt cuộc thì tại sao Tam vương gia lại phải gọi con tới?” Tống phụ rất hoang mang: “Người này luôn thích chạy tới nha môn, thậm chí còn chạy tới mấy chỗ tam giáo cửu lưu nữa. Thiên gia long tử mà lại lăn lộn với mấy người chân đất kia, quả thực hoang đường! Nếu hắn dính lấy con thì cũng không phải là chuyện tốt, có cần nói chuyện với đường huynh và công chúa để nhắc nhở hắn một chút không?”
“Không cần đâu phụ thân, con đã ước định với Tam vương gia rồi, chỉ cần thỏa mãn một chuyện của hắn thì sau này hắn sẽ không quấy rầy con nữa.” Tống Thừa dứt khoát nói.
Tống phụ không hiểu ra sao.
Người nhà Tống gia vốn rất tuấn mỹ, Tống phụ chưa đến bốn mươi tuổi mà vẫn phong độ nhẹ nhàng, chòm râu trên cằm lại khiến cả người thêm khí chất văn nhã, cách nói chuyện từ tốn làm người ta liếc mắt nhìn liền cảm thấy ông ta là một người đầy bụng tài hoa, nhịn không được sinh ra mấy phần tôn kính.
Tống mẫu cũng không kém cạnh gì, mi tựa trăng rằm, khí chất đoan trang.
Hậu viện Tống gia cũng sạch sẽ, chẳng qua chỉ có hai ba thiếp thất, tuy có con vợ lẽ nhưng cũng không nhiều, không khí trong nhà xem ra cũng khá tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT