Người này cũng không hề tỏ ra sợ hãi, cho dù lúc này có bị kiếm gác trên cổ cũng vẫn tỏ ra kiêu ngạo đắc ý đến mức khiến người ta bất lực.
Lúc này Sầm Trạm đã đi ra.
Chiếc áo choàng vẫn mặc ở sao lưng đã được cởi ra, bọc lấy thi cốt, cẩn thận ôm vào lòng.
Sắc mặt hắn tái nhợt như bị rút hết toàn bộ sức lực, hai tay run rẩy, bước đi nặng tựa ngàn cân, chầm chậm bước vào trong sân. Bước chân loạng choạng, suýt nữa ngã xuỗng, hộ vệ ở bên cạnh lập tức bước tới đỡ lấy.
Tiêu Vân Chước lại đốt một lá bùa khá, quỷ hồn vừa nãy biến mất từ trong thi cốt bay ra, vẫn kiên trì nhìn vào chiếc đèn lồng như trước.
Vốn dĩ Tiêu Vân Chước cho rằng hồn phách của La Phi Diên chấp nhất với thứ này là bởi đây là thứ mà nàng cầm trước khi chết, nhưng bây giờ xem ra là do người làm ra chiếc đèn.
Cho dù lúc này nàng bị mất trí nhớ nhưng vẫn có chút ý thức như cũ, có lẽ vẫn còn cảm thấy cầm lấy chiếc đèn này sẽ bị bắt nên không thích ai chạm vào chiếc đèn này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT