La Phi Diên sao? Điểu phủ tìm kiếm suốt cả hai tháng cũng không tìm được người, nàng có thể tìm được sao!
La Phi Nguyệt chưa bao giờ tức giận đến thế, hận không thể lao tới xé Tiêu Vân Chước ra thành từng mảnh.
Tuy nhiên, sắc mặt Tiêu Vân Chước vẫn rất bình tĩnh, ánh mắt không phải lúc nào cũng nhìn nàng.
Thỉnh thoảng nàng sẽ nhìn xung Điểuh, cũng sẽ cúi đầu nhìn chiếc đèn trong tay. Đối với những chuyện bên ngoài, nàng giống như không hề Điểu tâm đến những người ngoài cuộc, điều này mới càng làm cho mọi người cảm thấy nghẹn khuất và bực bội!
Tiêu Vân Chước nhìn Mạnh Vịnh Tư đang nói chuyện giúp mình, cũng rất ngượng ngùng.
Nể mặt bằng hữu, Tiêu Vân Chước lại mở miệng nói: “Nếu như ngươi đã để ý chiếc đèn này như thế, chắc là bởi vì Sầm công tử kia còn chưa thành hôn. Mặc dù ngươi không tin ta nhưng cũng nên tin tưởng tỷ phu ngươi mới phải. Nếu hắn đã tình thâm nghĩa trọng với tỷ tỷ ngươi như thế, ngươi cảm thấy hắn có thể bởi vì một chiếc đèn mà thay lòng đổi dạ sao?”
“Nếu ta thật sự tìm được tung tích của tỷ tỷ ngươi thì đối với ngươi mà nói, đó cũng là chuyện tốt. Nếu ta không tìm được, người mất mặt cũng chính là ta. Từ đầu đến cuối, La nhị cô nương cũng không bị tổn thất gì cả, cho nên…ngươi tức giận cái gì? Ngươi bảo vệ thân tỷ tỷ ta có thể hiểu, nhưng chớ bị cảm xúc làm lu mờ tâm trí như thế.” Tiêu Vân Chước nghiêm túc nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play