“Ánh mắt của ngươi không tồi.” Nguyên Nghiêu nhướng mày, khuôn mặt lộ vẻ tán thưởng: “Năm ngoái có người đào được một khối ngọc thô cực phẩm ở đất Tây Nam, lại không quản xa xôi ngàn dặm vận chuyển đến bổn vương phủ ở kinh thành. Bổn vương lại sai thợ thủ công khoét rỗng toàn bộ khối ngọc, lại dùng hết làm thành từng miếng ngọc, kiểu dáng của mỗi miếng ngọc lại không giống nhau…”
Hoắc Tuân bất đắc dĩ thở dài, Tam vương gia ngây thơ phóng túng, lại không nghĩ tới, để vận chuyển một khối ngọc thô to như vậy từ nơi xa xôi về đây đã phải hao phí bao nhiêu nhân lực vật lực.
Hơn nữa, đây còn là món quà mà một thương nhân buôn ngọc ở kinh thành tặng cho hắn.
Trong lòng hắn chỉ cho rằng người ta đang muốn kết giao bằng hữu với hắn, cũng không hề khách khí nhận lấy.
Đương nhiên, nghe nói sau đó hai bên vẫn giữ liên truyenne qua lại.
“Đa tạ Tam vương gia, chỉ là vô công bất thụ lộc, thứ này ta không thể nhận được.” Tiêu Vân Chước vô cùng thức thời thu hồi ánh mắt, nàng dám khẳng định rằng, trước khi khối ngọc thô lớn kia được tạc ra, tất đã xảy ra sự cố liên Điểu đến mạng người.
Tuy nhiên, nếu đối phương là người bình thường, nàng sẽ nói thật mà không cần phải cố kị, nhưng đổi thành vương gia thì lại khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT