Tiêu Văn Yến cảm thấy vô cùng ấm ức, trên mặt nóng rát như thể bị bọ cạp đốt sưng.
Nghĩ tới cảnh tượng mất mặt xấu hổ vừa rồi, càng hận không thể khiêng một thanh đại đao đi tìm Tiêu Vân Chước báo thù.
“Phu thân! Tiêu Vân Chước căn bản không phải thứ tốt lành gì hết! Nàng chỉ hãm hại lừa gạt mọi người thôi, không tin thì ngài hỏi A Nguyên tỷ đi! Con tận mắt chứng kiến nàng lừa tiền của một đại tỷ nghèo khổ! Còn nữa, ngài không biết đâu, lúc nàng bước vào nhà chúng ta, trên người mang theo rất nhiều vàng bạc tài bảo, mấy thứ này nhất định là do nàng cướp đoạt ở bên ngoài về. Nếu như ngài cứ mặc kệ nàng thì sau này nhà chúng ta sẽ thành ổ cướp đấy!” Tiêu Văn Yến từ trước đến nay rất sợ phụ thân, nhưng lúc này lửa giận bùng lên, không để ý nữa, cũng to gan hơn nhiều.
Cậu gân cổ lên, vừa khóc vừa nói: “Rõ ràng là con có lòng tốt đi khuyên nhủ nàng, thế mà nàng hay rồi, không giải thích gì đã ra tay đánh con! Ngài xem, nàng đánh vào mặt con đây này, mặt con không còn ra hình người nữa! Nếu như ngài không đuổi nàng đi đi thì con, con…con không đứng dậy nữa!”
Nói xong, Tiêu Văn Yến ngồi phịch xuống đất, bắt đầu gào lên.
“Rầm” một tiếng, Tiêu Trấn Điểu vỗ mạnh lên bàn.
Tiêu Văn Yến giật mình, Khương Nguyên cũng vội vàng bước tới: “Cô phụ đừng tức giận, A Yến chỉ là nhất thời phải chịu ấm ức, đệ ấy cũng chỉ thực sự lo lắng cho biểu tỷ. Lần này quả thật là biểu tỷ quá đáng rồi, ngay cả ta cũng không thể ngăn lại được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT