Sáng hôm sau, Cù Nhất Bồng nhận được điện thoại của Hàn Tô. Giọng nói cô có chút yếu ớt, hình như là cả đêm không ngủ ngon. Anh ta không khỏi cảm thấy xót xa, nhưng nghĩ đến việc cô lại thức khuya làm thêm giờ, anh ta lại không khỏi bực bội.
Còn chưa kịp lên tiếng, Hàn Tô đã nói thẳng:
“Nhất Bồng, chúng ta chia tay đi.”
“Hả?”, Cù Nhất Bồng ngớ người một lúc, “Ừm.”
“Hửm? Không hỏi lý do, cũng không níu kéo?”, Hàn Tô cười nhạt.
“Còn hỏi gì nữa. Em vốn dĩ cũng chẳng coi trọng anh.”, Cù Nhất Bồng buột miệng, “Em lúc nào cũng chỉ muốn vươn lên cao. Hàn Tô, em không phải là vật trong ao, anh biết rõ tham vọng của em, anh chỉ là ngôi chùa nhỏ, không chứa nổi tượng Phật lớn. Nếu em thật sự muốn an phận thủ thường, thì đã không lao đầu vào công việc như vậy. Em đến Hồng Kông, chẳng phải là muốn chia tay với anh sao?”
“…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play