Triều Sinh Sơn chi sở dĩ xưng là “Triều Sinh”, là bởi trên đỉnh sơn hữu nhất đạo linh tuyền, quanh năm mưa bụi lượn lờ, linh khí hàm nhuận, khiến cho phòng xá của Cố Nam Vãn vĩnh viễn ẩm thấp âm hàn.
Song giờ khắc này, trong phòng khí ấm lại chầm chậm dâng lên.
Trước mắt mịt mờ, chỉ một đạo nguyệt quang băng lãnh xuyên qua kẽ môn, rọi nghiêng vào thất nội. Tia sáng bạc ấy như tơ liễu phất nhẹ qua gò má nàng, lạnh buốt mà mang theo chút ngưa ngứa nhàn nhạt.
Sau lưng, một đạo hô hấp nặng nề, như bị bóng đêm đè nén, bỗng vang lên trầm khàn, khiến bên ngoài tiếng đập cửa cũng thoáng ngừng lại.
Bàn tay lạnh buốt vẫn còn áp bên môi nàng. Cố Nam Vãn trừng lớn song mục, ngỡ ngàng nhìn về phía Thích Ngô Yến, chỉ thấy hắn hạ mi, đôi đồng tử sắc hổ phách lạnh lùng nhìn nàng, ánh mắt tối tăm như có cơn sóng ngầm cuộn trào.
Cố Nam Vãn trong thoáng chốc, nghẹn lời.
Ngoài phòng trầm tịch một lát, kế đó tiếng đập cửa đột nhiên càng thêm kịch liệt, thanh âm chất vấn của Văn Ngọc tiên quân xuyên thấu vách cửa mà vọng đến:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT