Mây Qua Triền Núi

Chương 17: Cỏ xuân xanh hơn khi vào thu


2 tuần

trướctiếp

Cuộc sống của Thang Vu Tuệ cuối cùng cũng trở nên phong phú dưới sự dẫn dắt của Khang Giả, bắt đầu như một du khách đạt tiêu chuẩn.
Cậu đã đến Mugecuo, đã ngắm vườn oải hương, đã leo lên mấy ngọn núi nhỏ cậu không nhớ rõ tên.
Lúc trở về họ thường đi ngang qua một ngôi chùa, Khang Giả chưa từng dẫn cậu đi vào. Mỗi lần Thang Vu Tuệ sẽ yên tĩnh ngồi trên yên sau xe máy, lặng lẽ chắp tay trước ngực cầu khẩn cho Khang Giả vui vẻ và khỏe mạnh khi lướt qua Kim Đỉnh[1] như cướp ánh sáng.
[1] Kim Đỉnh: đỉnh chính của núi Nga Mi, một Di sản Thế giới được UNESCO công nhận ở Tứ Xuyên, Trung Quốc. Nó cũng là tên thường gọi của chùa Phật giáo Huazang, Kim Đỉnh là ngôi chùa Phật giáo cao nhất trong các khu vực Hán truyền thống của Trung Quốc
Khang Giả sẽ không dẫn cậu ra ngoài chơi mỗi ngày, phần lớn thời gian họ chỉ ở cạnh nhau giết thời gian.
Quyền hành ở sân sau được chia cho Thang Vu Tuệ, nơi đó lại còn có một phòng sách nhỏ được Khang Giả sửa sang lại, trở thành nơi họ giết thời gian lâu nhất.
Có đôi khi Khang Giả sẽ mời Thang Vu Tuệ cùng xem phim, mỗi lần đều nhận lời rất vui vẻ, nhưng thú thật là cậu không thích phim gì ngoài phim phóng sự. Nếu như cùng nằm trên ghế sofa, hầu hết thời gian cậu cũng chỉ quang minh chính đại ngồi bên cạnh, ngẩn người nhìn góc nghiêng tập trung của Khang Giả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp