*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.





Nhưng những người nhà họ Diệp đều thương xót cô em gái mình mệnh khổ.

Lúc mẹ Lục Nhuận Lan mang thai, cha Diệp Khánh An đã tìm được một người phụ nữ khác bên ngoài, Lục Nhuận Lan tính tình cứng cỏi, sinh Diệp Thiển Hâm được một tuần, ngay cả ở cữ cũng không ở nhà họ Diệp, kéo Diệp Khánh An đi ly hôn, rồi quay về nhà mẹ đẻ ở Bắc Kinh.

Không biết có phải vì tức giận mà giận lây hay không, trước khi đi Lục Nhuận Lan thậm chí còn không nhìn Diệp Thiển Hâm lấy một cái, đứa trẻ sơ sinh trong tã lót bị cha mẹ bỏ lại, cuối cùng là bà nội Diệp biết tin đưa Diệp Thiển Hâm về nhà, lúc đó bà nội đau lòng đến mức khóc suốt một ngày.

Từ đó trở đi, Diệp Thiển Hâm chính là viên ngọc quý trong mắt bà nội, được ăn mặc những thứ tốt nhất, những năm đầu còn thuê người giúp việc đến nhà chăm sóc riêng.

Diệp Thiển Hâm được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên, ngoan ngoãn hiểu chuyện, thông minh lanh lợi, có chút kiêu căng nhưng không tùy ý làm bừa, chỉ có một điểm - cô không biết nấu ăn.

Diệp Thư Quốc: "Nói đi, rốt cuộc có chuyện gì.

"

Diệp Thiển Hâm nhìn không trung, dáng vẻ không tự nhiên: "Chỉ là lười chạy thôi, hơn nữa bữa sáng cũng đâu phải nhất định phải làm, em đến phố mua đậu nành cho mọi người không được sao?"

"Vậy thì anh không giúp nữa.

" Diệp Thư Quốc ra vẻ muốn đi.

Diệp Thiển Hâm suy nghĩ một lúc, bước lên cản hắn lại: "Còn không phải do bà nội muốn mai mối cho em, lần trước vô tình nghe mọi người nhắc đến người nào tên Mạnh Siêu ở phòng thanh niên trí thức, cho nên mới không muốn đi.

"

"Em còn chưa gặp mặt người ta thì đã biết mình không thích rồi sao? Dù sao cũng là người nhà họ Mạnh, cháu trai của Mạnh tư lệnh chắc không quá tệ, hơn nữa! "

Diệp Thư Quốc dừng lại một chút, giữa hai đầu lông mày lộ ra vẻ lo lắng: "Cha chúng ta! Diệp Khánh An vẫn luôn nhắm vào tiền bồi thường, nghe nói ông ta đã liên lạc với cục nhân sự, muốn không thông qua bà nội mà trực tiếp chuyển tiền bồi thường vào tay ông ta, nếu có nhà họ Mạnh, ông ta cũng phải thể kiêng dè đôi chút.

"

"Nhưng Hâm Hâm, em đừng nghĩ nhiều, bà nội và anh không có ý định lấy em ra làm giao dịch, chỉ là nghĩ rằng sau này nếu xảy ra xung đột với Diệp Khánh An thì em là con gái, có nhà họ Mạnh thì cũng có thể che chở cho em phần nào.

"

Diệp Thiển Hâm im lặng nghe xong nhưng trong ánh mắt Diệp Thư Quốc, cô lắc đầu: "Anh ơi, chính vì anh ta là người nhà họ Mạnh nên em mới không muốn gặp, nhà mình những năm trước suýt nữa bị phán là tư bản, nhà họ Mạnh của họ thì toàn là quân nhân hoặc công chức, em gả vào đó nhất định sẽ bị người ta coi thường.

"

Diệp Thư Quốc nghe lý do này thì bật cười: "Nhà mình đã gỡ bỏ được cái mũ đó rồi, không cần lo lắng chuyện đó, hơn nữa còn có anh ở đây, sợ gì chứ.

"



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play