"Còn nữa, các anh còn để họ bóc lá, ôi, các anh thật tốt bụng.” 
Ông chú nói với vẻ cười cọt: "Cửa hàng, thực phẩm bóc lá là vì tiền lời tiền lỗ không liên quan đến nhân viên bán hàng của họ, còn các anh thì tự kiếm tiền, các anh xem, bóc lá cải này phí quá. Nhưng mà, mang về cho lợn ăn cũng được." 
Cha cơn Tống Hồng Trưng mặt sắp xanh rồi. Ngày đầu tiên buôn bán, họ chưa học được cách lừa tiền thì đã bị người ở huyện dạy cho một bài học. Hay cho lắm, hóa ra hôm nay chưa chắc đã kiếm được tiền!
"Đồng chí Tống." Tống Miên Tư vừa giao hàng xong hôm nay, đang định về thì nghe thấy một giọng nói trong trẻo. Cô quay lại nhìn, vừa thấy người đến, trên mặt lộ ra nụ cười kinh ngạc: "Đồng chí Triệu." 
Triệu Phương Phi mặc chiếc áo khoác quân đội màu xanh lá cây, vì trời lạnh nên mũi đỏ ửng, cô ấy theo Tống Miên Tư vào nhà hàng quốc doanh, nhìn Tống Miên Tư, vẻ mặt có chút ngượng ngùng: "Đồng chí Tống, chuyện trước kia tôi không biết phải cảm ơn cô thế nào, tôi vẫn luôn muốn tìm cô nhưng tôi không biết cô ở đâu, mấy hôm nay tôi rảnh rỗi thì đến nhà hàng này, không ngờ lại gặp được cô."
"Cô khách sáo quá." Tống Miên Tư cười cười: "Thật ra tôi cũng không làm gì cả. Dạo này cô thế nào?”
Nhắc đến chuyện này, trên mặt Triệu Phương Phỉ lộ ra vẻ buồn bã, cô cúi đầu: "Tôi cũng không biết phải nói sao. Mặc dù Vương xưởng trưởng và những người khác đã bị bắt nhưng mọi người trong xưởng dường như có ý kiến với tôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play