Vì vậy, đối với cuộc sống sung sướng của Tống Miên Tư, Triệu Xuân Yến vừa ghen tị vừa đầy hận thù. Bà ta luôn cho rằng, nếu không phải vì Tống Miên Tư thì con trai bà ta đã không phải ngồi tù. Ngày hôm sau, Tống Miên Tư đi huyện giao hàng, Triệu Xuân Yến liền lén ra khỏi nhà, đến nhà Tống Hồng Trung. Bà ta đập của rầm rầm, cả nhà ba người Liễu Hồng Hoa đang quây quần bên bàn ăn, nghe thấy tiếng động thì giật mình, dạo này họ sợ bị người ta mắng chửi, vì vậy chỉ cần có một chút động tĩnh là lại giật mình.
“Ai đấy?”
Liễu Hồng Hoa hỏi lớn.
"Là tôi, mẹ Hán Văn." Triệu Xuân Yến trả lời lớn tiếng.
“Sao bà ta lại đến đây?”
Liễu Hồng Hoa cau mày, nhìn Tống Hồng Trung. Tống Hồng Trung sắc mặt bình tĩnh, nói: "Đi mở cửa cho bà ta vào đi."
Nếu là người khác đến, Tống Hồng Trung còn phải lo lắng nhưng chỉ là một bà góa, ông ta sợ gì. Huống hồ, Triệu Xuân Yến trong đội cũng là người bị người ta ghét bỏ, vốn dĩ tính tình đã xấu, nếu có ai đắc tội bà ta thì bà ta có thể đứng trên đường đất chỉ vào nhà người ta mà mắng mười tám đời tổ tông, có lần còn cãi nhau với Hồng Tú. Mà từ khi con trai bà ta bị bắt đi tù, Triệu Xuân Yến cũng biết điều hơn, cũng biết chuyện con trai mình làm ra thật mất mặt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT