“Thẳng chó này!" Triệu Tam chống cây chổi, thở hôn hến chửi rủa.
“Ông đừng tức giận quá, tức giận sẽ hại sức khỏe." Tống Miên Tư nói. Triệu Tam nhìn Tống Miên Tư, trên mặt hiện lên vẻ vừa mừng vừa xấu hổ. Rõ ràng là ông không ngờ Tống Miên Tư lại nhìn thấy ông trong bộ dạng mất mặt và thảm hại như vậy. Tống Miên Tư dìu ông vào nhà, rót cho ông một cốc nước để ông nguôi giận.
Triệu Tam uống nước, sắc mặt rõ ràng có chút buồn bã nhưng ông là người cứng rắn, cho dù trời có sập xuống cũng không chịu rơi một giọt nước mắt: "Tiểu Tống, để cháu chê cười rồi.”
“Ong Triệu, không có gì đâu, ông đừng để bụng." Tống Miên Tư an ủi. Theo cô thấy, đây thực sự không phải chuyện gì to tát, nhà nào cũng có nỗi khổ riêng.
Vừa rồi người kia nói những lời khó nghe như vậy, ông Triệu không muốn nhận đứa con trai này cũng là điều dễ hiểu.
"Tôi nói thật với cháu, vừa rồi người đó đúng là con trai tôi." Ông Triệu thở dài: "Nhưng đứa con trai này của tôi còn không bằng những người bạn già trong đại viện này và cháu đâu. Đôi tay này của tôi chính là bị nó phá hỏng."
Tống Miên Tư ngẩn người, sắc mặt lập tức thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT