Mặt Bạch Niểu Niễu tái mét. Ngón tay cô ta run rẩy. 
Tằng Tú Văn có chút hận sắt không thành thép, bà biết Bạch Niểu Niểu trước mặt họ và trước mặt người ngoài không phải là một bộ dạng nhưng bà không ngờ Bạch Niểu Niểu lại làm ra chuyện như vậy: "Niểu Niểu, có phải con không?”
Khoa kinh tế Bắc Đại chỉ có một mình cô ta họ Bạch, thêm nữa chuyện này cũng không phải là bí mật gì, chỉ cần Tẳng Tú Văn đến trường hỏi thăm một chút là có thể biết được tình hình, Bạch Niểu Niểu không dám nói đối, cô ta cúi đầu, nước mắt rơi xuống: "Bác cả, là cháu nhưng cháu không cố ý.”
“Em không cố ý, vậy sao nhà báo lại viết như vậy?”
Bạch Lăng Phong cũng tức giận, không còn tâm. trạng cưng chiều Bạch Niểu Niểu như trước nữa.
Tăng Tú Văn dù sao cũng mềm lòng, thêm nữa bà không có con gái, vận luôn coi Bạch Niểu Niểu như con gái ruột của mình, giọng điệu cũng dịu xuống: "Con nói không phải con, vậy là ai?”
“Là Hề Hâm Minh xúi giục." Bạch Niểu Niểu lau nước mắt: "Là hắn ta nói với cháu rằng Tống Miên Tư lừa tiền của người già, cháu mới nói sẽ kể chuyện này với thây cô nhưng cháu không ngờ, chuyện này lại là do Hề Hâm Minh bịa đặt ra để vu khống Tống Miên Tư. Cháu đã biết lỗi rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play