"Ồ, chuyện đó à!" Vụ Thụy Khanh như vừa nhớ ra, bà vô đâu: "Tôi nhớ ra rồi."
Hề Hâm Minh thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng địu lại. Nhưng trong lòng Mao Trung Khải lại thắt lại, chẳng lẽ chuyện này là thật?
"Cách đây mấy hôm, cậu thanh niên này đến tìm tôi, nói sẽ đưa tiền cho tôi để tôi vu khống Tiểu Tống lừa tiền."
Nhưng Vu Thụy Khanh vừa mở miệng, những lời nói ra lại khiến sắc mặt Hề Hâm Minh thay đổi: "Hôm đó tôi giả vờ đồng ý với cậu, thực ra tôi muốn xem cậu định làm gì, không ngờ cậu thanh niên này lại có tâm địa độc ác như vậy, hai vị lãnh đạo, các người phải quản lý học sinh này cho tốt.”
“Bà nói bậy bạ gì thế!" Hề Hâm Minh như pháo nổ, lập tức bùng nổ: "Tôi bảo bà vu khống Tống Miên Tư khi nào?”
"Ôi, cậu còn muốn cãi chày cãi cối."
Vu Thụy Khanh trợn tròn mắt: "Tôi là một bà lão, tuổi đã cao như vậy, lẽ nào còn oan uống cậu được sao? Hơn nữa, tôi với cậu không quen biết, không phải cậu tìm đến tôi, lẽ nào tôi còn có thể tìm đến cậu sao."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT