"Các đồng chí đã từng đến cửa hàng của chúng tôi chưa?”
Lưu Quế Tiên ngạc nhiên nói. Những món Tống Miên Tư gọi đều là những món tủ của tiệm, người ngoài địa phương đến thường không biết. Tống Miên Tư mỉm cười, nếu khi còn là ma đã đến thì cũng coi như đã đến rồi: "Nghe nói tay nghề của cô rất tuyệt, mọi người đều nói cô nấu vịt là nhất." Lời này của cô khiến Lưu Quế Tiên vô cùng vui mừng. Những người làm đầu bếp, không ai không thích người khác khen tay nghề của mình.
Lưu Quế Tiên vui mừng, cho đồ ăn của họ đầy ắp đến tràn ra ngoài. Thời buổi này, những người làm nghề cá thể đều nơm nớp lo sợ, không dám ăn bớt, vốn dĩ khẩu phần đã không ít, cộng thêm việc cho thêm đặc biệt, một đĩa thức ăn gần bằng hai đĩa của nhà hàng quốc doanh. May mà hai anh em Lâm Hạ Thành ăn khỏe, cuối cùng mới có thể thực hiện được chiến dịch đĩa sạch.
Ăn no uống đủ, lúc tính tiền, Tống Miên Tư vui lắm, ba món ăn, bốn bát mì cộng lại chỉ hết sáu hào bảy, giá này không hề đắt.
Ra khỏi nhà hàng Duyệt Bân, Lâm Hạ Công có vẻ như đang suy nghĩ điều gì đó.
Không biết cậu đang nghĩ gì.
Lâm Hạ Thành hiểu em trai mình hơn, chỉ cân nhìn là biết được suy nghĩ trong lòng anh ấy: "Hạ Công, em cũng muốn mở một nhà hàng sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT