Khi nhìn thấy chuyện này là do Tống Miễn Tư và Lưu huyện trưởng tố cáo, sắc mặt Tống Thẳng Miễn tối sầm, ngớn tay nắm chặt tờ báo đến trắng bệch, lại là Tống Miên Tư, sao lúc nào cũng là Tống Miên Tư phá hỏng chuyện của cô ta vậy! Trước là chuyện lợn rừng, rồi chuyện thuốc xổ, giờ lại có chuyện tố cáo này! Tống Miên Tư có phải nhất quyết muốn đối đầu với cô không! 
"Thắng Miên, con nói xem chuyện này phải làm sao? Trần Kiến Thiết bị bắt rồi, liệu có nói lung tung, khai ra chúng ta không?”
Liễu Hồng Hoa lo lắng đến mức cả tay chân đều run rẩy, ánh mắt cũng trở nên hoảng loạn, người đã từng ngồi tù càng sợ phải vào tù lần nữa, bà ta đã nếm trải đủ nỗi khổ trong tù, trong đó không có gì ăn, không có gì uống, ngày nào cũng chỉ có bánh ngô, tuổi bà ta lại lớn vào đó chỉ bị bắt nạt. Liễu Hồng Hoa thực sự sợ rồi.
"Khai ra cái gì?”
Cửa phòng truyền đến giọng nói của Hà Gia Thành. Tống Thắng Miên ngẩng đầu nhìn, trong lòng hoảng hốt, luống cuống tay chân định cất tờ báo trên tay đi nhưng cô ta quên mất, Hà Gia Thành đang đứng ngay cửa, làm sao có thể giấu tờ báo trước mắt anh được. Nhìn vẻ mặt chột dạ của Tống Thắng Miên, Hà Gia Thành bước vào, ánh mắt dừng trên tay cô: "Đây là báo hôm nay à?”
"Vâng." Tống Thắng Miên miễn cưỡng nhếch môi, nở một nụ cười: "Sao anh dậy sớm thế? Đói bụng rồi à, em bảo mẹ nấu cho anh bát mì."
"Không cần đâu, anh chưa đói, để anh đọc hết báo đã." Hà Gia Thành đưa tay về phía Tống Thắng Miên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play