"Nửa tháng, lâu vậy sao?”
Hà Gia Thành ngẩn người: "Không thể để cậu ấy về một chuyến sao? Cháu. cũng muốn gặp.”
“E là không được." Liễu Hồng Hoa trong lòng hoảng hốt, bà không ngờ Hà Gia Thành lại thực sự có thành ý như vậy, bà đã nói Tống Hữu Thành không có nhà, anh ta còn muốn gặp. Thấy sắc mặt Liễu Hồng Hoa không đúng, Hà Gia Thành trong lòng nảy sinh nghi ngờ. Tống Thắng Miên tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng từ sắc mặt của Liễu Hồng Hoa cũng đoán ra được có vấn đề, vội vàng nói đỡ: "Không tiện lắm, người họ hàng đó của nhà chúng em khá khó tính, em trai đi làm học việc, nếu giữa chừng về thì có khi người ta không nhận nó nữa."
Nghe là chuyện như vậy, Hà Gia Thành mới vỡ lẽ, nói: "Thế thì đúng là vất vả thật. Bây giờ làm học việc không dễ dàng đâu."
"Đúng vậy, bảo là làm không công một năm, còn không lo ăn ở." Liễu Hồng Hoa thở phào nhẹ nhõm, giả vờ vỗ đùi: "Nhưng biết làm sao được? Ai bảo nhà chúng ta không có quan hệ, cũng không có tiền, chỉ có thể để con cái chịu khổ thôi. Em trai nó không giống Thắng Miên và cháu có tiền đồ như vậy, có thể thi đỗ đại học." Hà Gia Thành được khen, những nghi ngờ vừa rồi tiền bị ném ra sau đầu. Dặn Hà Gia Thành nghỉ ngơi ở nhà, Tống Thắng Miên lấy cớ đi mua thịt lợn, kéo Liễu Hồng Hoa ra khỏi nhà.
Những người hàng xóm đều rất ngưỡng mộ Tống Thắng Miên.
Nhưng lúc này Tống Thắng Miên không có thời gian để tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, cô ta kéo Liễu Hồng Hoa đi một đoạn, thấy phía sau không có ai, mới dừng bước, kéo Liễu Hồng Hoa sang một bên: "Mẹ, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT