"Bà Triệu." Tống Miên Tư vội vàng năm lẫy tay bà Triệu: "Bây giờ bà qua đó chẳng khác nào đánh rắnđộng cỏ.”
“Đánh rắn động cỏ gì chứ, Trưởng xưởng Tống, tôi không có học thức gì nhưng hôm nay tôi phải liều mạng Liễu Hồng Hoa." 
Bà Triệu vừa tức giận nói vừa xắn tay áo, gân xanh trên cổ nổi lên, thở gấp, rõ ràng là muốn liều mạng với Liễu Hồng Hoa. Tống Miên Tư nói: "Nhưng bà liều mạng thì được gì? Bà không có bằng chứng, cứ qua đó như vậy, người ta còn có thể vu oan cho bà, nói là bà đến gây chuyện, đến lúc đó bà bị bắt vào tù, cháu trai cháu gái bà sau này sẽ không thể làm công nhân được nữa!" Đánh rắn phải đánh vào bảy tấc, nghe đến cháu trai cháu gái, bà Triệu dù có đầy bụng lửa giận cũng, phải kìm nén, bà tức đến nỗi thở hổn hển, ngực đau như muốn nứt ra. 
Tống Miên Tư ra hiệu cho con dâu bà Triệu nhanh chóng rót nước, sau đó nói với bà Triệu: "Bà Triệu, cháu vừa nói như vậy chỉ là không muốn bà đến tìm Liễu Hồng Hoa tính sổ ngay bây giờ nhưng cháu không nói là chúng ta không có cách nào đối phó với Liễu Hồng Hoa."
"Cháu có cách sao?”
Mặt bà Triệu lập tức sáng lên. Tống Miên Tư gật đầu, ra hiệu cho bà Triệu và những người khác lại gần, sau đó cô nhỏ giọng nói gì đó. Khuôn mặt bà Triệu từ u ámm chuyển sang tươi sáng, nếp nhắn trên khuôn mặt già nua cũng nở ra.
“Được, chúng tôi đều nghe cháu." Bà Triệu không chút do dự nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play