“Trưởng xưởng Tống, nếu cô không tiện trả lời, vậy coi như tôi không hỏi.” Thật là biết tiến biết lùi. 
Tống Miên Tư cười lạnh trong lòng, Liễu Hồng Hoa bây giờ cũng thông minh hơn không ít, biết lợi dụng lòng dân để uy hiếp cô, nếu cô không trả lời vấn đề này, những người khác dù không nói ra, trong lòng cũng sẽ có khúc mắc. Nghĩ đến đây, Tống Miên Tư nở một nụ cười, khóe môi cong lên: "Không, bác cả, bác hỏi hay lắm. Thực ra chuyện này tôi cũng đã nói rồi, bã dầu này có một chút độc tố nhưng cũng giống như phân bón, phân bón có độc thì mọi người đều biết nhưng nếu dùng đúng liều lượng thì có thể giúp cây trồng phát triển tốt. Nói thật, tôi cũng định cho lợn nhà tôi ăn bã dầu này. Nếu có người không tin thì có thể đợi nửa tháng, xem lợn nhà tôi ăn bã dầu có vấn đề gì không. Đến lúc đó hãy tính tiếp." Câu nói này của Tống Miên Tư đã khiến nhiều người an tâm nhưng cũng có một số người tính toán đợi qua một thời gian nữa xem kết quả rồi hãy nói.
"Trưởng xưởng, chúng tôi đều tin cô." Tôn Yến Nữu nói lớn: "Nhà chúng tôi lấy trước năm cân bã dầu.”
“Nhà chúng tôi ít lợn, lấy hai cân thôi.”
“Dù sao cũng không đắt, cứ lấy vài cân trước."
Liễu Hồng Hoa bĩu môi, nhìn bộ dạng của mọi người, trong lòng thầm hừ một tiếng, những người này chỉ biết nịnh bợ Tống Miên Tư, bà ta chờ xem lợn xảy ra chuyện, Tống Miên Tư và những người này sẽ giải thích thế nào!
Một con lợn con bây giờ cũng phải bốn năm mươi, đợi đến cuối năm thì giá trị không ít. Nhiều gia đình trông chờ vào tiền nuôi lợn để sinh sống, nếu lợn chết thì chẳng khác gì trời sập.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play