Bản thân Triệu Phương Phi cũng cảm thấy điều kiện của đối phương được, tuy răng có chút dẻo miệng, nhưng ít nhất lời nói dễ nghe. Vốn dĩ hai nhà đều muốn bàn chuyện cưới xin, cho đến một ngày, người vợ ở quê của người đàn ông kia tìm đến tận cửa, mắng Triệu Phương Phi không biết xấu hổ. Nhà họ Triệu và Triệu Phương Phi lúc này mới nhận ra đối tượng này có vấn đề lớn.
Triệu Phương Phi tức đến mức suýt nữa muốn liều mạng với Từ Lệ Lệ, Từ Lệ Lệ một mực cắn răng nói mình không biết, lại nói người đàn ông và người đàn bà quê kia không có giấy đăng ký kết hôn, sao có thể coi là kết hôn được? Còn khuyên Triệu Phương Phi đừng bỏ qua cơ hội này. Triệu Lương Cương tức đến mức mặt đen lại. Sau khi xảy ra chuyện này, hôn sự tự nhiên hủy bỏ, Triệu Phương Phi cũng hoàn toàn trở mặt với Từ Lệ Lệ, hai người gặp nhau cũng không nói một lời.
Bữa tối hôm đó, càng khiến Triệu Phương Phỉ cảm nhận được cái gọi là ngồi như trên đống lửa. Ngày thường mấy anh chị em cô ăn cơm đều không để ý đến cô, hôm nay từng người gắp thức ăn cho cô, bát của cô đều đầy ắp, còn không ngừng có người gắp thức ăn. Triệu Phương Phi vừa ăn vừa nghi hoặc trong lòng, những người này sao đều thay đổi tính nết rồi.
Cô mang theo nghi hoặc này, cũng không nói ra, mãi đến khi về Xưởng Dầu Trà, mới kể chuyện này cho Tống Miên Tư, vừa kể vừa cảm thán: "Trưởng xưởng, cô không thấy đâu, mấy chị dâu mặt mày tươi như hoa, suýt nữa làm tôi sợ chết khiếp."
Mặc dù Tống Miên Tư nhỏ tuổi hơn cô ấy nhưng Triệu Phương Phỉ đã quen coi Tống Miên Tư là lãnh đạo, trong mắt cô, Tống Miên Tư dường như vô sở bất năng, vô sở bất tri.
Tống Miên Tư cười nói: "Tôi thấy họ là đang đưa mắt đưa tình với người mù, họ đối xử tốt với cô như vậy, còn không phải là muốn lấy lòng cô sao?”
"Lấy lòng tôi? Lấy lòng tôi làm gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT