Đợi một hồi lâu Dĩnh Dĩnh vẫn không phản ứng gì? Bách Lý Vũ đột nhiên dán chặt lên trán cô một nụ hôn:
"Có chịu tỉnh dậy hay không?’’ Thanh âm của anh cực kỳ nhẹ nhàng mềm mỏng.
Dĩnh Dĩnh tuy đang mơ màng nhưng vẫn cảm nhận được trên cái trán cao đẹp của mình vừa có một hơi ấm dán xuống, vẫn còn hơi ươn ướt. Cô lập tức mở mắt ra nhìn thì đã chạm ngay ánh mắt của Bách Lý Vũ, đang nhìn chằm chằm mình.
Đôi mắt của anh rất sâu, tựa như không thấy đáy, Dĩnh Dĩnh có cảm giác bản thân giống như đang bị rớt vào cái đáy sâu thẳm đó của anh, mãi mãi cũng không thoát ra được.
Dĩnh Dĩnh chợt bừng tỉnh, cô cảm thấy bản thân như đang bị thất thố, cho nên mới có những suy nghĩ điên rồ như vậy. Cô vội vàng bật dậy luôn khỏi giường.
"Rốt cuộc cũng chịu tỉnh dậy, tại sao em cứ phải đợi anh thân mật mới chịu nghe lời vậy? Phải chăng em đang cố ý ??’’
Hơi…..Cái thằng điên này, mới sáng sớm lại thích đấu võ mồm với cô đây mà. Có nên dẫn anh ta đi kiểm tra não xem thử có bị đứt dây thần kinh nào không? Chứ dạo này tần suất anh ta nói chuyện trên trời dưới đất, làm trò khùng điên còn nhiều hơn số lần mà cô ăn cơm trong ngày nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT