Mới một buổi sáng mà anh bị cô đạp xuống giường hai lần rồi, cho nên anh ngồi luôn dưới sàn nhà ngó lên hỏi cô: “Cái đêm em gài bẫy anh để kết hôn, không phải em đã mất rồi sao, vậy bây giờ vết máu kia là sao?”
Dĩnh Dĩnh lúc này mới để ý tới vết máu dính trên drap giường kia, trong lòng liền căm phẫn hơn, cô bỗng nức nở to lên thành thật trả lời: “Đêm hôn đó anh đã say bí tỉ, có đánh chết cũng không dậy nổi thì làm được cái quái gì, là do nguyên chủ tự cắt máu ở tay nhỏ xuống đó. Hức hức hức…..”
“Nguyên chủ là ai?” Bách Lý Vũ thấy cô trả lời lảm nhảm nên gặng hỏi lại.
Dĩnh Dĩnh chợt ngừng khóc, cô biết mình trả lời sai rồi bèn hét lớn tức giận: “Là tôi, là tôi đã tự cứa máu ở tay nhỏ xuống giường để ép anh cưới tôi đó, như vậy anh đã hài lòng chưa.”
Bách Lý Vũ cười nhếch miệng, “Đừng khóc nữa, làm thì cũng đã làm rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm!” Sau đó anh lấy cái khăn trắng lớn để sẵn trong hộc tủ, quấn lấy nữa thân dưới rồi đi ra khỏi phòng.
“Ai cần anh chịu trách nhiệm chứ.” Dĩnh Dĩnh rống to lên, sau đó nằm lại xuống giường khóc tiếp.
Một lúc sau, Bách Lý Vũ một thân tây trang màu xám tro chỉnh tề bước vào lại phòng ngủ. Thấy Dĩnh Dĩnh vẫn nằm lì trên giường anh bước tới thanh âm nhẹ nhàng nói: “Em mau dậy đi tắm đi, rồi chúng ta đi ra ngoài ăn sáng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT