Đường Điềm dừng lại, kỳ quái hỏi, “Thế nào gọi là hai người chỉ có thể sống một người chứ?”

Trần Bằng đưa tay lau mặt, ngồi dưới đất dựa lưng vào cánh cửa nửa mở, bất chấp tất cả mà ngồi với tư thế hoàn toàn không sao cả, đờ đẫn nói, “Cô biết cái gì gọi là số phận không?”

“Số phận chính là cuộc đời mà khi một người sinh ra đã được định sẵn. Cô tưởng ông già nhà tôi làm ăn thuận lợi, có tiền như vậy đều là có sẵn hả? Không hề. Mẹ tôi vốn dĩ chỉ là một thư ký nhỏ, được bao nuôi làm tiểu tam đã tính là không tồi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play