**Giới thiệu nội dung:**
Dư Khanh vô tình xuyên không đến một triều đại xa lạ và trở thành cháu trai của hoàng đế. Tuy nhiên, có vẻ như cách thức hắn xuyên đến không được suôn sẻ. Cha hắn, vốn là một đại tướng, đã hy sinh nơi chiến trường. Trong khi đó, các di nương trong phủ đã lấy hết tài sản bỏ trốn, để lại một vương phủ trơ trọi, chỉ còn lại những góa phụ và cô nhi phải vất vả sống qua ngày.
Vì bị dồn ép, Dư Khanh không còn cách nào khác ngoài việc tìm cách kiếm tiền để nuôi sống gia đình. Thế nhưng, đại đệ của hắn thì nghịch ngợm, không chịu nghe lời, còn nhị muội thì lúc nào cũng làm bộ làm tịch, khóc lóc ầm ĩ. Dư Khanh nghĩ rằng không gì có thể giải quyết nhanh gọn bằng việc đánh vài trận, nếu một trận chưa đủ thì đánh hai trận.
Dần dần, đệ muội đã bắt đầu vào nếp, tiền trong nhà cũng ngày càng nhiều lên. Dư Khanh tự nhủ chỉ cần dạy dỗ thêm đại đệ một chút nữa là có thể lui về sống cuộc sống nhàn nhã, hưởng thụ những ngày tháng bình yên.
Nhưng rồi, người cha được cho là đã chết trận từ lâu bỗng nhiên quay trở về. Vũ Văn Thác, cha của Dư Khanh, bị lão hoàng đế dồn vào đường cùng, buộc phải nổi dậy. Sau khi đăng cơ, ông cho người khắp nơi đi tìm vợ con thất lạc của mình. Tuy nhiên, khi tìm thấy họ, mọi chuyện lại không hề suôn sẻ.
Lần đầu tiên, ông đến trước cửa nhà và bị chính con gái đuổi đi như một kẻ ăn mày. Lần thứ hai, ông lại bị tiểu nhi tử coi là kẻ lừa đảo và bị xua đuổi. Lần thứ ba, con trai cả của ông cầm gậy đánh đuổi ông đi. Lần thứ tư, rút kinh nghiệm, Vũ Văn Thác mang theo văn võ bá quan cùng thánh chỉ trực tiếp đến gặp mặt. Ông không tin lần này họ còn có thể từ chối mình.
Nhưng ông không ngờ rằng người vợ yếu đuối ngày xưa lại cầm thước đứng trước cửa chờ ông.
Tag: Xuyên qua thời không, nghịch tập, chính kịch
Từ khóa tìm kiếm Vai chính: Dư Khanh ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác:
Một câu tóm tắt: Nuôi dạy con nhỏ, nuôi dạy người lớn, ai bảo cha ta tạo phản.
Lập ý: Nỗ lực sẽ mang lại thành quả, nhưng thành quả đó không nhất định là trái ngọt.