Cố Bạch cầm bút vẽ, nhìn vòng ngọc Tỳ Hưu trên cổ tay, cảm thấy hơi hoảng sợ.
(*) Gốc là “phương tạng” (方脏): từ địa phương của Phúc Kiến, nghĩa là thật hoảng sợ, kinh hoảng.
Cậu cẩn thận đặt bút qua một bên, cúi người dùng hai tay cầm bản nháp vẽ Bạch Hổ ở trong hộp lên, đoan đoan chính chính đặt lên bàn, vừa chuẩn bị tháo vòng ngọc trong tay xuống, lại nghĩ tới Tư Dật Minh dặn dò nhất định phải mang theo bên người nên khựng lại.
Cậu sờ lên vòng ngọc khắc Tỳ Hưu trên cổ tay, mặt đầy nghiêm túc, hơi run run nhỏ giọng gọi: “Ngài… ngài… Tỳ Hưu…?”
Vòng ngọc không hề có động tĩnh gì.
Cố Bạch khẽ thở phào, lại sờ vòng ngọc, giọng hơi lớn hơn một tí: “Ngài Tỳ Hưu?”
Vòng ngọc vẫn không nhúc nhích, trong phòng không có dị trạng nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT