Tương Ngữ [ĐM]

Chương 127.2 Ngày tuyết lại rơi – 4


1 tuần

trướctiếp

Kiều Vũ Tụng mỉm cười.
“Đôi khi em nghĩ rằng nhân loại chúng ta đào rỗng tâm tư, tiêu tốn nhân lực cùng vật lực khổng lồ để theo đuổi những thứ bên ngoài trái đất, muốn biết bên ngoài Dải Ngân Hà phong cảnh như thế nào… Nhưng biết đâu, một ngày nào đó, chúng ta thực sự có thể nhìn thấy thế giới cách chúng ta hang vạn năm ánh sáng, lại phát hiện không gì có thể so sánh được với cảnh đep trần gian trên Trái đất này.”
Tống Vũ Tiều cười nhàn nhạt “Thiên Hà mênh mông thật đẹp, cũng không có sai. Nhưng có lẽ đẹp hơn cả là sự ấm áp của thế giới con người bên dưới. “
Kiều Vũ Tụng lần đầu nghe thấy Tống Vũ Tiều nói những lời xúc động như vậy, anh vừa ngạc nhiên vừa cảm thán.  Anh không biết đây có phải là mặt khác của Tống Vũ Tiều, hay vì ở bên anh mà cậu có một mặt khác như vậy. Tóm lại, bất kể là lý do gì, như vậy cũng đủ an ủi Kiều Vũ Tụng.
“Sao em lại nói như vậy. Anh tưởng em thấy công việc của mình là thiêng liêng và vĩ đại nhất rồi.” Kiều Vũ Tụng không có ý chế nhạo, anh chỉ nghĩ Tống Vũ Tiều thất lợi hại.
Nghe vậy, Tống Vũ Tiều kỳ quái nhìn anh, rõ ràng cảm giác được anh đang trêu ghẹo.
Kiều Vũ Tụng nghiêm mặt nói: “không phải đang cười em, bản thân anh cũng cảm thấy như vậy. Kinh thiên động địa, mai danh ẩn tích, không phải sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp