Tương Ngữ [ĐM]

Chương 119.2 Thu đông xuân -4


1 tuần

trướctiếp

Trước đó vài ngày, Kiều Vũ Tụng bị mang lên hot seach, một lượng lớn các lượt retweet và chia sẻ khiến anh ảo tưởng rằng cả thế giới đều biết đến anh.
Ngay cả như vậy, Hoàng Tân Phàm nhìn thấy anh —— coi như không nhớ rõ “Kiều Vũ Tụng”, mà  anh ta nhìn anh, cũng không một chút lăn tăn gợn sóng nào. Rõ ràng là anh ta không biết hoặc không chú ý đến tin tức. Giống như Hoàng Tân Phàm chỉ quan tâm đến những thứ thuộc về mình, và chỉ quan tâm đến sự bình yên nhỏ bé thuộc về mình.
Kiều Vũ Tụng nhớ lại những ân oán giữa họ khi đó, bây giờ đã tan biến không còn gì nữa. Nói đến cùng, bọn họ đều là những người bình thường, thời niên thiếu đã từng hoang đường, xốc nổi, tự hào và thất vọng. Qua khoảng thời gian đó, đích đến của bọn họ đều là giống nhau.
Đó chính là cả đời chỉ muốn sự bình yên nhỏ bé thuộc về mình, bảo vệ người mà mình quan tâm.
“Aaaa.” Kiều Vũ Tụng đang ăn, suýt nữa hét to khi đọc email của Minh Hàng Airlines. Anh che miệng, nhìn chằm chằm vào màn hình để xác nhận nội dung hết lần này đến lần khác.
Từ Ngạo Quân cau mày nói: “Ăn cơm thì ăn cơm đi, chơi điện thoại di động làm gì? Gào gào thét thét.”
Kiều Vũ Tụng còn không có nói cho bà biết anh từ chức, nên tự nhiên cũng không có thể nói nội dung email, liền giả vờ bình tĩnh nói: “Không có gì. Đúng rồi, ngày mốt con sẽ quay lại Tích Tân, kỳ nghỉ kết thúc rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp