Tương Ngữ [ĐM]

Chương 114 Đêm tha hương nơi đất khách -10


1 tuần

trướctiếp

 Giống như mọi khi, đêm đầu tiên anh về nhà, Kiều Vũ Tụng cảm thấy cái giường dưới lưng anh đặc biệt cứng, dù trải hai tấm đệm rồi nhưng lưng anh vẫn đau. Anh thường tự hỏi tại sao từ nhỏ đến giờ lại quen ngủ trên giường như vậy. Giường không thay đổi, chỉ có anh thay đổi.
Mà có lẽ, cái giường cũng thay đổi rồi.
Bởi vì không có ai ngủ, chăn gối hay ga trải giường đều có mùi nhàn nhạt, một chút giống như khí bụi, một chút giống ẩm mốc, tất cả đều là dấu vết của thời gian.
Bức tường vốn được sơn màu trắng, từ lâu đã trở nên mốc mốc vì gió nam thổi ngày này qua ngày khác.
Bởi vì mệt mỏi, Kiều Vũ Tụng ngủ rất say, trong giấc ngủ mơ hồ nghe thấy tiếng chơi bài mạt chược, cứ tưởng là anh nằm mơ, nhưng khi mở mắt ra thì phát hiện là thật.
Thành phố có cải tạo, đường phố có đổi thay cũng không làm thay đổi bàn mạt chược của Từ Ngạo Quân.
Kiều Vũ Tụng ngồi dậy, nhìn thấy dấu vết để lại trên tường, hai tai anh nóng lên. Quỷ thần xui khiến, anh duỗi ngón tay đụng vào mảng vết tích, tuy rằng đã lau sạch sẽ, nhưng đầu ngón tay dường như có thể cảm nhận được ẩm ướt trơn nhẵn, khi rút ngón tay ra ngửi, nghe được chính là mùi ngai ngái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp