Tương Ngữ [ĐM]

Chương 5.2: Ở trong mây - 5


2 tuần

trướctiếp

Trên thực tế, trong cuộc phỏng vấn tin tức đó, đơn vị công tác của Tống Vũ Tiều đã được tiết lộ.

Chỉ cần Kiều Vũ Tụng có thiện chí, anh có thể tìm kiếm đơn vị của Tống Vũ Tiều theo địa chỉ và tìm thấy cậu.

Là thiết kế trưởng của một dự án lớn như vậy, Tống Vũ Tiều phải có danh tiếng trong đơn vị, không khó để tìm ra cậu, nhưng Kiều Vũ Tụng đã không làm điều đó. Cũng giống như xưa, anh biết Tống Vũ Tiều ở Nhất Trung, anh biết ngôi trường đó chỉ cách nhà 3 cây số, và anh chưa từng đến đó.

Tống Vũ Tiều...

Tống Vũ Tiều là một ngôi sao trên bầu trời, thỉnh thoảng phát ra ánh sáng và rơi xuống người anh. Nhưng anh không thể với tay nắm lấy, bởi vì ánh sáng không thể bắt lấy, nó sẽ biến mất. Anh chỉ có thể đợi những khoảnh khắc nhất định khi mây tan, một chút ánh sáng nào đó có thể rọi vào anh.

Sau khi cho Tống Nhạn số điện thoại, Kiều Vũ Tụng tiếp tục chờ đợi.

Trong hơn một tháng chờ đợi, anh đã bay đến Tích Tân năm lần, nhưng anh không bao giờ nhìn thấy Tống Vũ Tiều hoặc liên lạc với Tống Nhạn.

Vào ngày bay từ Tân Châu đến Tích Tân, Kiều Vũ Tụng không nghĩ sẽ gặp phải Tống Nhạn.

So với thời cấp 3, ngoại hình của Tống Nhạn đã thay đổi rất nhiều.


Trong quá khứ, cô ấy thỉnh thoảng cắt tóc tomboy, Kiều Vũ Tụng có thể nghe thấy tiếng cười trong phòng học của Lớp học bá công ích cách hai dãy phòng học

Tuy nhiên, Tống Nhạn trên chuyến bay hôm đó, uốn tóc dài thành từng chùm nhẹ nhàng và duyên dáng, gương mặt trang điểm thanh tú như thể vừa trải qua phẫu thuật thẩm mỹ.

Ngồi ở hàng ghế cuối của cabin phía sau, cô ấy không bao giờ bấm chuông khi hỏi Kiều Vũ Tụng đồ vật. Cô gọi Kiều Vũ Tụng là "anh chàng đẹp trai" qua tấm màn, Kiều Vũ Tụng đưa cho cô chăn, tai nghe, nước uống và cuối cùng nhận ra cô như ý muốn.

Khoảnh khắc Kiều Vũ Tụng nhận ra Tống Nhạn, trái tim anh bắt đầu đập như sấm. Một khắc kia, anh dường như thông qua Tống Nhạn kết nối lại với quá khứ, liên lạc đồng dạng với Tống Vũ Tiều, người cũng ở trong quá khứ.

Trong ký ức của Kiều Vũ Tụng, bên ngoài Tống Vũ Tiều và Tống Nhạn có mối quan hệ rất tốt, đến nỗi Kiều Vũ Tụng từng nghĩ rằng hai người là chị em với nhau.

Nhiều năm như vậy Tống Vũ Tiều lại ra nước ngoài, liệu hai người còn liên hệ không?

Không biết có phải hay không, khi Tống Nhạn vén màn cười hỏi Kiều Vũ Tụng số điện thoại, anh đã cho cô ấy số mà không do dự.

Ý tưởng của Kiều Vũ Tụng quá ngây thơ và buồn cười. Sau khi đưa số, anh hy vọng rằng mình có thể liên lạc lại với Tống Vũ Tiều thông qua Tống Nhạn. Cho dù hy vọng như vậy cũng giống như đi tìm một ngôi sao trong biển trời mênh mông, dù có nhìn thấy thì vẫn cách xa ngàn năm ánh sáng.

Tuy rằng thời gian qua đi một tháng, đừng nói Tống Vũ Tiều, ngay cả Tống Nhạn người hỏi số điện thoại của anh cũng không liên lạc lại. Thỉnh thoảng Kiều Vũ Tụng vẫn kiểm tra điện thoại di động, trong đó toàn là tin nhắn văn bản. Thậm chí, anh còn bật chức năng "Cho phép tìm thấy tôi qua số điện thoại" trong phần mềm nhắn tin nhưng vẫn chưa có liên lạc mới nào.

E rằng, Tống Nhạn chỉ là nhất thời hưng phấn, qua đi liền quên mất.

Có lẽ Tống Nhạn đã không liên lạc với Tống Vũ Tiều từ lâu, nên việc cô ấy có liên lạc với Kiều Vũ Tụng hay không cũng không thành vấn đề. Ngay cả khi Tống Nhạn vẫn là bạn với Tống Vũ Tiều... Có lẽ, cô ấy không nghĩ đến việc cho Tống Vũ Tiều số của anh, và một điều khác có thể - có thể, sau khi Tống Vũ Tiều có số điện thoại của anh, chưa hề nghĩ tới liên hệ anh.

Tất cả những phỏng đoán này đều làm Kiều Vũ Tụng muốn bỏ cuộc. Dù vậy, mỗi một lần bay Tích Tân đều có mong đợi không giải thích được.

Kiều Vũ Tụng lại bay trên chuyến bay JU5234, trung chuyển đến thành phố Tây, trước khi cất cánh, anh đã thông qua danh sách hành khách, biết rằng Tống Vũ Tiều không có ở đó.

Đã bay bốn chặng vào ngày hôm trước, đêm khuya trở lại căn cứ Kiều Vũ Tụng rã rời.

Anh tắm xong ngã xuống giường, trước khi đi ngủ kiểm tra hộp thông tin và ứng dụng liên lạc của điện thoại di động, không có nội dung mới.

Nhưng nghĩ đến việc ngày mai có thể qua đêm ở Tích Tân, Kiều Vũ Tụng nhắm mắt lại với chút hy vọng.

Kiều Vũ Tụng mơ một giấc mơ, mà Tống Vũ Tiều không còn giống khi học trung học. Cậu ấy đã có một diện mạo mới, một nhà khoa học nho nhã, lịch thiệp trong buổi phỏng vấn trên truyền hình. Cậu tháo kính cận thị của mình, đổi thành Kiều Vũ Tụng mang lên.

Kiều Vũ Tụng không cận thị, sau khi đeo kính vào, không những không thấy rõ Tống Vũ Tiều, mà đầu óc cũng choáng váng.

Những gì Tống Vũ Tiều làm sau đó khiến Kiều Vũ Tụng chóng mặt hơn.

Cách mắt kính, Tống Vũ Tiều hôn lên mắt anh.

Giả.

Trong giấc mơ, Kiều Vũ Tụng biết như vậy, nhưng khi Tống Vũ Tiều hôn môi, anh đã chủ động đưa lưỡi của mình vào trong miệng Tống Vũ Tiều.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp