"Nhưng mà con gái bà ta thật đáng thương."
Đường Nghĩa Tranh nhìn về phía Văn Văn: "Con gái bà ta? Đứa trẻ ngây ngô ngốc nghếch đó à? Chú nhìn thấy ông ấy đối xử với đứa bé kia tốt vô cùng, còn kéo cô bé vào nhà."
"Ba mẹ bạn ấy chắc chắn là trọng nam khinh nữ, em trai bạn ấy lớn lên nhìn như heo mập vậy, vừa mập lại tròn, còn mặc áo bông, trên người bạn ấy đều là xương, quần áo vừa bẩn lại còn rách, chắc chắn là ăn không đủ no mặc không đủ ấm, người phụ nữ kia còn đánh chửi bạn ấy." Văn Văn giơ giơ quả đấm: "Lần sau nếu gặp lại người phụ nữ đó, cháu chắc chắn sẽ giúp bạn ấy trả thù."
"Con đừng có xúc động quá." Tống Xuân Hoà không đồng ý với cách làm của Văn Văn.
"Ba, ba không biết bà dì đó đáng ghét như thế nào đâu."
"Bà ta đáng ghét thì có quan hệ gì tới chúng ta đâu, Văn Văn, con giúp cô bé kia trả thù, con có chắc đây là ý muốn của cô bé kia không? Nếu như mẹ cô bé đó xảy ra chuyện gì thì cô bé đó có còn chỗ nào để ở không?"
"Bạn ấy còn có ba và bác, họ chắc chắn sẽ không bỏ rơi bạn ấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT