Đại Hùng vừa nấu ăn vừa lẩm bẩm, Hứa Lê lặng lẽ lấy tỏi tây và bột mì ra, trông ngoan ngoãn vô cùng. Đại Hùng: Không gian của em tích trữ bao nhiêu nguyên liệu vậy? Không phải là em dùng hết những thứ đó đều là để chứa đồ ăn chứ? Tiêu thụ hết một đợt nguyên liệu, biến thành thức ăn có thể ăn ngay, lúc Hứa Lê ngủ vào buổi tối đều cảm thấy giấc mơ thật đẹp.
Ngày thứ năm của ngày tận thế. Bữa sáng là bánh bao thịt và màn thầu, bánh bao do Đại Hùng làm rất chắc, Hứa Lê ăn một cái bánh bao là no rồi, những người khác còn ăn thêm một cái màn thầu. Bọn họ không muốn ăn trứng Hứa Lê lấy ra, Hứa Lê cũng chỉ lấy ra một lọ dưa muối.
Phải nói là, dưa muối kẹp trong màn thầu cũng thực sự thơm.
Ăn no uống đủ, bọn họ lên đường.
Cũng vào lúc này, Hứa Lê mới biết được điểm đến của nhiệm vụ là một trung tâm thương mại ở khu Triều Liên.
Mục tiêu của Dị chiến đội là dọn sạch một con đường từ căn cứ đến trung tâm thương mại, sau đó giải quyết mối nguy hiểm bên trong trung tâm thương mại, liên lạc với căn cứ sau đó, căn cứ sẽ cử đội ngũ đến vận chuyển vật tư, còn họ là những người mở đường, có thể ưu tiên chọn một phần vật tư.
Tất nhiên, ngoài vật tư ra, tiền thưởng cho một nhiệm vụ của họ cũng rất cao.
Dù sao cũng là dùng mạng để làm nhiệm vụ.
Khu Triều Liên là khu mới phát triển, mặc dù đã dần trở nên phồn hoa nhưng vẫn khác với trung tâm thành phố nơi Hứa Lê ở, căn cứ cân nhắc dọn dẹp xong rồi vận chuyển ở đây là có tính khả thi rất lớn.
Chỉ là khu Triều Liên không nằm ở phía gần căn cứ, vì vậy Từ Dần chọn tuyến đường vòng qua ngoại ô thành phố, cố gắng tránh đi sâu vào thành phố. Vì phải dọn sạch một con đường nên không thể dùng cách xông thẳng như hôm qua được.
Máy bay không người lái bay lên trước, theo một vài con đường Từ Dần phân chia mà trinh sát trước một km, trước tiên loại trừ các khu vực nguy hiểm có mật độ dân cư cao như bệnh viện, trường học, cuối cùng chọn ra con đường thích hợp nhất, Từ Dần ra lệnh: “
Giản Phong cậu dẫn theo ba người, trước tiên dọn sạch lũ thây ma ở tòa nhà này, chiếm giữ vị trí cao để hỗ trợ bất cứ lúc nào, Đại Hùng cậu dẫn theo Tiểu Lưu, tìm vài chiếc xe chặn những ngã ba này lại, những người còn lại theo tôi chờ lệnh, đợi đến khi chặn được ngã ba thì bắt đầu dọn sạch lũ thây ma, nhớ là phải kiểm tra xem có mang theo ống giảm thanh không!”
“Rõ!”
Trong tiếng của một nhóm đàn ông cứng rắn xen lẫn một giọng nói trẻ con, Từ Dần khựng lại một chút, mới cúi đầu nhìn Hứa Lê: "Đúng rồi, còn em nữa, Hứa Lê, nhiệm vụ của em là bảo vệ tốt bản thân mình.”
Hứa Lê cũng không bất ngờ, một lần nữa trả lời: "Rõ!”
Chỉ là khi họ chuẩn bị công tác thì Hứa Lê lặng lẽ lấy s.ú.n.g của mình ra, đưa đến trước mặt Trương Hưng. Trương Hưng nhất thời chưa phản ứng lại: "Em đưa thêm cho tôi một khẩu s.ú.n.g à?”
Hứa Lê: "Lắp ống giảm thanh cho em.”
Trương Hưng sửng sốt, thực sự lắp cho cô, chỉ là anh ấy rất nghiêm túc: "Chốc nữa em theo anh, anh dạy em dùng súng.”
Thực ra lúc đầu, Trương Hưng còn rất lo lắng Hứa Lê sẽ không chịu được lực giật, mặc dù anh ấy đã chọn khẩu s.ú.n.g có lực giật nhẹ nhất rồi. Nhưng đợi đến khi Hứa Lê b.ắ.n phát s.ú.n.g đầu tiên, anh ấy mới biết nỗi lo lắng của mình là thừa.
Cũng vào lúc này, anh ấy mới nhớ ra thể chất của mình đã được nâng cao sau khi thức tỉnh dị năng, theo lý mà nói Hứa Lê cũng sẽ được nâng cao thể chất, vì vậy căn bản không cần anh ấy lo lắng những vấn đề này.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT