An xong, họ ngồi canh bên cửa số nhìn ngọn lửa bên ngoài. Khi đột và những người khác thay phiên nhau ra ngoài ném vài quả lựu đạn, không cần lo lắng về thời gian nổ của lựu đạn, bên ngoài lửa lớn như vậy, không cần mở l.ự.u đ.ạ.n trước, cứ ném thẳng vào lửa, sẽ cháy nổ. Có tiếng động liên tục thu hút, ngọn lửa cứ thế tiếp tục cháy. May mà bản thân lũ thây ma có thể tự cháy, Liên Dương Diễm chỉ cần kiểm soát phạm vi ngọn lửa, nếu không thì dù là dị năng giả cấp hai cũng không chịu nổi sự tiêu hao như vậy! Ngọn lửa này cháy mãi đến mười một giờ đêm, từ mười giờ, họ không còn thu hút thây ma nữa, đến mười một giờ, gần như không còn thây ma nào tụ tập lại, Liên Dương Diễm mới dừng lại.
Ngọn lửa kéo đài gần năm giờ đã giúp Hứa Lê nhặt được không ít tinh hạch, chất đầy ba chiếc hộp sắt nhỏ bằng ba cái chậu rửa mặt. Đây vẫn là vì nhiều thây ma không nhìn thấy não ở đâu, một số tinh hạch cũng không bị đốt cháy, những gì Hứa Lê thu được bây giờ chỉ có thể coi là nhặt sót. Ngoài ra, Hứa Lê còn g.i.ế.c không ít thây ma.
Phạm vi tấn công của cô lớn hơn Liên Dương Diễm rất nhiều, dị năng bền bỉ, ngọn lửa cũng giúp Hứa Lê có thể nhìn rõ thây ma ở bên dưới, g.i.ế.c thây ma là g.i.ế.c một phát ăn ngay.
Chỉ là tiêu hao dị năng g.i.ế.c thây ma trong thời gian dài cũng khiến Hứa Lê cảm thấy mệt mỏi, đợi lửa tắt, cô ngáp một cái: "Hôm nay ngủ ở đây luôn à?”
"Được.”
Liên Dương Diễm gật đầu.
Hứa Lê lấy ra hai chiếc giường tầng, còn có hai chiếc lều - đây là chuẩn bị cho Liên Dương Diễm và những người khác.
Còn cô, tất nhiên là dùng lều hành quân của hệ thống rồi.
Lều hành quân được cho là sử dụng cho hai người nhưng so với lều đôi thông thường, nó lại lớn hơn một vòng, chủ yếu là còn ngăn ra một chỗ để rửa mặt, Hứa Lê cũng không tiếc nước, rửa mặt sạch sẽ mới nằm vào lều hành quân đã trải sẵn chăn.
Cảm nhận được nhiệt độ thích hợp, cô không khỏi thở dài một tiếng.
Quả nhiên, lều hành quân vẫn thoải mái nhất. Nhiệt độ thích hợp khiến tâm trạng có phần bồn chồn của Hứa Lê dịu lại, cô cũng đặt cây trầu bà vào trong lều, khóa kéo của lều không kéo chặt hoàn toàn, cũng không cản trở cây trầu bà thanh lọc không khí bên ngoài, Hứa Lê thả lỏng, rất nhanh đã ngủ thiếp đi. Ngày thứ hai, khi trời sáng, Hứa Lê đã tỉnh dậy. Thu dọn lều hành quân, còn có giường và lều bên ngoài cũng thu dọn cất đi, Hứa Lê mới nhìn ra quảng trường bên ngoài.
Mặc dù tối qua có ánh lửa nhưng ánh lửa chỉ có thể chiếu sáng một vùng, lúc này Hứa Lê mới thấy quảng trường bị cô cho nổ tung có những hố lớn nhỏ lõm xuống. Mà trên những hố lõm đó, bày la liệt xác và xương của thây ma. Nếu là dị năng hỏa, thực sự có thể đốt xương thành tro nhưng ngọn lửa hôm qua phần lớn là lửa tự nhiên nên xương của nhiều thây ma vẫn còn giữ lại được. Chỉ là xương của thây ma không còn màu trắng như xương người, ngược lại giống như thấm vào nhiều loại thuốc độc, mang màu tím đen đáng sợ.
Nhưng giữa các xương có nhiều tinh thể nhỏ, phản chiếu ra những ánh sáng lấp lánh. Những xác thây ma xa hơn vẫn còn nguyên vẹn, trên quảng trường cũng có một số thây ma đang lang thang, Hứa Lê nhìn Liên Dương Diễm: "Các anh nhặt những thứ gần đây, còn tôi và Lâm Thông đi đào những con thây ma còn xác?”
“Được.”
Mộc hệ và Kim hệ là dị năng đào tinh hạch tốt nhất, còn Tần Ninh thì vì khả năng kiểm soát dị năng không cao, cộng thêm không có sự quen thuộc với vị trí tinh hạch thây ma như Hứa Lê, cuối cùng vẫn ở lại đống xương trắng cùng Liên Dương Diễm và những người khác nhặt tinh hạch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT