Hai người ôm nhau trên sân khấu trắng xóa phủ đầy tuyết, trông thế nào cũng thấy mập mờ.
"Anh chụp cái này làm gì?" Ninh Cáp trừng mắt nhìn anh ấy.
Âu Văn cười: "Đừng có dữ dằn thế, đây là cảnh kết của vở kịch mà. Tôi chỉ quét qua một cái, muốn xem thử có phải là điểm neo không thôi."
Anh ấy đối phó với Ninh Cáp xong lại quay đầu lại chọc Bùi Hàn, đưa chiếc ảnh trên vòng tay cho anh xem: "Ê, cậu có muốn mua không? Giá cả dễ bàn lắm."
Bùi Hàn nhìn thoáng qua, không nói gì.
Ninh Cáp cảm thấy vô cùng bất lực: Bọn họ, hết người này rồi đến người kia, đều xem chức năng quét như là máy chụp hình sao?
Vừa ra khỏi cửa nhà hát, cánh cửa sau lưng họ tự động đóng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT