Lúc đến đây, Minh Chính Thư đem theo sự tức giận, chỉ cảm thấy cái gọi là người thân của bọn họ đều đã thay đổi, vậy nên bà hoàn toàn không biết, tại sao lại dễ dàng bỏ qua ý đồ này như thế.
“Anh cả chỉ là chột dạ, cảm thấy mất mặt nên muốn về nhà rồi nói tiếp, tôi thấy có việc gì vẫn nên nói ở đây, nếu không về đến nhà sẽ không thể nói rõ ràng được!”
Bác cả Minh nổi giận: “Minh Chính Thư! Cô cũng không còn là trẻ con, trước mặt nhiều người như vậy sao lại không hiểu chuyện như thế?”
Minh Chính Thư cười nhạt: “Dù sao cũng không thể so sánh với anh cả lúc nhỏ được, lúc còn nhỏ đều làm ba tức đến phát bệnh, tôi chỉ thắc mắc, trước nay anh luôn tỏ ra hiếu thảo, chẳng lẽ đều là giả sao? Vậy tại sao lần này lại dùng thái độ như vậy để đối xử với ba!”
Bác cả Minh giận dữ, làm trò trước mặt hậu bối còn có cả thông gia ở đây, ông lại nhiều lần bị Minh Chính Thư nạt nộ, cũng lên cơn tức giận, thể diện cũng chả là gì, chỉ thẳng mặt Minh Chính Thư, nói: “Cô không hiểu cũng đừng nói bậy bạ! Tôi chỉ có thể nói với cô, tôi không làm gì sai cả! Ông ấy đã lớn tuổi, đầu óc không minh mẫn sẽ làm ra những chuyện hồ đồ, sao tôi có thể để ông ấy tiếp tục hồ đồ như vậy được?”
Minh Chính Thư bị chọc tức: “Anh nói ba già rồi nên hồ đồ? Ông ấy đã làm chuyện hồ đồ gì? Chỉ vì con bé, các người lại phụ lòng ba nhiều năm như thế, vì che chở cho con bé mà đối đầu với ba, các người không thấy lương tâm bị cắn rứt à?”
Cô ta chỉ thẳng vào mặt Minh Tiểu Kiều, nhìn chằm chằm, ánh mắt tràn đầy sát khí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT