Dù gì anh cũng chỉ mặc độc nhất một chiếc quần nhỏ, biến hóa kia thật sự rất rõ ràng, làm cho người ta không muốn cũng phải nhìn thấy.
Minh Tiểu Kiều đỏ mặt, vốn dĩ muốn trêu đùa anh một chút, cho đến khi nhìn thấy cảnh này cô lại muốn chạy.
Cô rút tay mình lại, giương cằm nói: “Được rồi, anh có thể về nhà.”
Lục Thịnh: “…………”
Chuyện ngủ lại thì sao?
Như thế là anh bị lật lọng à?
Anh nhìn chằm chằm như muốn lên án cô, làm cho Minh Tiểu Kiều bỗng nhiên nhớ tới một cảnh quay ở phim trường, ánh nhìn ướt sũng, nhìn thấy người đó đúng thời điểm như bắt được kỹ năng, hơn nữa kỹ năng rất được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play