Lúc này Vu Tình không nhịn nổi nữa, bản thân cô cũng không phải là một người có tính tình tốt, hôm nay bị người cưỡi trên đầu mắng cô nào có thể chịu được.

Chỉ thấy cô nhanh chóng bước vài bước đến trước mắt Tô Hoa, tát một cái lên mặt cô ta: "CMN cô mới là tiện nhân keo kiệt, cô dám ở chỗ này mắng bà đây, bà đây không đánh cô cô không biết bản thân mình là ai đúng không. Đây là bắt nạt tôi vừa mất chồng, không có chỗ dựa, liền tới nhà đoạt đồ ăn à." Vu Tình vừa đánh vừa mắng, sau khi đợi người đến cửa vây xem náo nhiệt, cô trực tiếp ngồi trên mặt đất, gào khóc lên.

"Thừa Diên ơi, sao anh lại đi trước chứ, quan tài của anh còn chưa chôn xuống, người này đã chạy tới nhà chúng ta bắt nạt em, người này chính là không biết xấu hổ ỷ vào anh không còn, đến nhà cướp thịt ăn, nếu như trong nhà chúng ta có thịt thì thôi đi, căn bản trong nhà làm gì có thịt chứ. Người phụ nữ này mắng em không cho cô ta thịt để ăn, còn đánh em, hu hu hu, Thừa Diên ơi, nếu như ở trên trời có thể nhìn thấy thì anh nhìn vết thương ở trên người em đi, người đàn bà này còn véo em." Vu Tình nói xong đã vén tay áo lên.

Nhìn thấy máu ứ đọng trên cánh tay cô sợ hết hồn, vừa rồi cô cũng không dùng bao nhiêu lực tự véo mình, sao trông lại nổi bật như vậy chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play