Trên đời này, Lâm Tuế Tuế mong muốn hai chuyện nhưng không thành.
Một là vào năm mười lăm tuổi, thính giác của cô gặp vấn đề và không thể chơi đàn được nữa.
Hai là Lục Thành.
Vào ngày đầu tiên cô chuyển đến trường Trung học số Tám ở Giang Thành, tình cờ cô nhìn thấy Lục Thành đứng trên sân thể dục, anh làm những động tác thân mật với một cô gái tóc dài bồng bềnh, không kiêng nể ai.
Bị người lạ nhìn chằm chằm, thiếu niên không kiên nhẫn nhíu mày, thuận miệng nói nặng một câu: “Nhìn gì mà nhìn!”
Lâm Tuế Tuế đỏ mặt bỏ chạy.
Yêu thầm là một con quái vật nhỏ, nó nuốt chửng từng trang nhật ký của cô thiếu nữ, nhưng thật khó để nói thành lời.
Cô là một kẻ điếc tẻ nhạt.
Lục Thành chướng mắt cô.
Mãi cho đến một lúc lâu sau, máy trợ thính của Lâm Tuế Tuế rơi xuống, nụ hôn của Lục Thành dừng trên vành tai của cô, lần theo dấu vết miêu tả tinh tế. Hình dáng đôi môi ấy như đang gọi tên cô, từng chữ từng một tràn đầy dịu dàng.
“Tai nhỏ, tớ không thể thích cậu.”
Vài câu nói thị phi/ Chẳng thể nào khiến tình yêu nồng nàn nơi anh nguội lạnh được/ Em luôn hiện diện trong từng trang thơ của anh*
*Nguồn lời bài hát: quynhanh0802(.)wordpress(.)com
Lời khuyên:
1. Khuôn viên trường trung học + Đô thị, thiếu nữ khiếm thính đàn violon x “đại ma vương” ngạo mạn kiêu căng ngồi cùng bàn, song phương cứu rỗi.
2. Giai đoạn đầu nữ chính yêu thầm, giai đoạn sau nam chính theo đuổi vợ. Giới thiệu không viết sai, phần sau sẽ giải thích.
3. Câu cuối trích từ bài hát “Thất lý hương” của Châu Kiệt Luân.
4. [Highlight] HE!
-----------------
Tag: Dốc lòng vì cuộc đời, Ngọt văn
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lâm Tuế Tuế
Cái khác:
Một câu tóm tắt: Bạn đang bỏ lỡ tình yêu.
Thông điệp: Tuổi trẻ vô giá, hãy sống hết mình.