Lục Kiêu cũng không bắt ép em trai phải thi đậu trường quân đội rồi nhập ngũ, anh chỉ đưa ra lựa chọn tốt nhất cho nó, về phần nó có chọn hay không, tương lai sẽ vượt qua như thế nào thì còn phải xem chính nó nữa. Không chỉ riêng đối với em trai, mà ngay cả đối với con trai Tiểu Bảo anh cũng nghĩ như vậy, bởi vì bây giờ bọn họ còn chưa trưởng thành đến mức có thể tự đưa ra lựa chọn cho mình nên anh mới đưa ra lời khuyên cho bọn họ, đạy cho bọn họ biết nên lựa chọn như thế nào.

So với anh, Tô Ngọc Kiều ngược lại khá nghiêm khắc trong phương diện này, cô vô cùng cưng chiều hai đứa con của mình, nhưng yêu cầu đối với việc học của bọn nó cũng cao, ngày thường phần lớn đều là cô giám sát Tiểu Bảo học tập. Có lẽ là vì từ nhỏ cô đã sống trong một môi trường như vậy, cho nên cũng không cảm thấy như vậy có cái gì không tốt. Thấy Lục Mai Hoa tức giận, cô liền lên tiếng khuyên một câu:

"Chờ khi nào nó trở về chúng ta lại khuyên nhủ sau, dù gì hôm nay cũng là ngày nghỉ, cứ để cho nó thư giãn đi vậy. "

Học tập cũng phải có mức độ, thi thoảng vẫn nên có thời gian đành cho vui chơi giải trí, thế nhưng lúc học thì phải học cho thật nghiêm lúc. Lục Mai Hoa nhún nhún vai, cô quyết định mặc kệ nó, chờ khi nào ba mẹ trở về, cô sẽ cáo trạng với bọn họ.

Thường ngày ngoại trừ chuyện đi lính thì biểu hiện của Lục Quân trong những chuyện khác đều vô cùng lười biếng.

Cũng chỉ có ba mẹ mới có thể quản được nó.

Lúc này Lục Quân đang chơi ném tuyết cùng với ba đứa cháu trai ở trong rừng cây nhỏ thì sau gáy đột nhiên cứng đờ, cậu luôn cảm thấy có chuyện xấu gì đó sắp sửa phát sinh ở trên người mình.

"Tiết canh heo hôm nay rất ngon, lát nữa mẹ sẽ làm món tiết canh cho các con ăn, làm nhiều một chút để buổi tối còn bỏ vào trong lẩu. " Bà Lục bưng nửa chậu máu heo nóng hầm hập đi vào phòng bếp.

Trương Tiểu Hồng và Lục Xuyên cũng đi theo phía sau, đặt giỏ trúc trên lưng xuống đất.

Bên trong giỏ trúc đựng một cái giò heo, còn có mấy tảng thịt ba chỉ, bởi vì nghe nói Tô Ngọc Kiều thích ăn móng heo, cho nên bà Lục còn cố ý đổi nhiều thêm mấy cái.

Trong lúc xếp hàng đợi lĩnh thịt, bà đã sớm nghĩ ra số thịt này sẽ ăn như thế nào, phân chia ra làm sao rồi.

Bà Lục lấy thịt từ trong giỏ ra bỏ vào trong chậu, lần lượt tính toán:"Cái này giữ lại cho Quế Hoa, còn hai cái này để cho Tiểu Hồng và Ngọc Kiều mang về nhà mẹ đẻ, còn cái đầu heo, chân giò này…”

"Đồ mọi người tự phân chia cho người trong nhà được rồi, đồ đi tới nhà họ Tô con và Ngọc Kiều sẽ tự chuẩn bị. "

Lục Kiêu không nghĩ tới mẹ anh lại sắp xếp mọi thứ chu đáo đến như vậy, hai ngày trước khi sang năm mới anh vốn định đưa Tô Ngọc Kiều về nhà mẹ đẻ ở hai ngày, không nghĩ tới ngay cả cái này mẹ anh cũng đã tính toán tốt.

"Mẹ, không cần những thứ này, lần trước mẹ đã chia hoa hồng cho con rồi, con tự mua là được. "

Trương Tiểu Hồng biết năm nay mẹ chồng đột nhiên có số tiền lớn như vậy, nhất định là nhờ em dâu ba, nhưng ở phương diện nào đó bà Lục cũng không bạc đãi cô, cho nên cũng không để ý.

Lại nói tiếp, vẫn là cô dính ké chút ánh sáng của Tô Ngọc Kiều nhưng mà làm người cũng không thể quá tham lam, tâm địa bà ấy tốt, bọn họ làm con cái cũng không thể chỉ lo cho chính mình.

Bà Lục ngẩng đầu không vui nói:"Đều là người trong nhà với nhau cả, khách sáo cái gì, cho thì các con cứ lấy, các con tự mình mua là tự mình mua, đây cũng làmột chút tấm lòng của bà già này. "

Bà ấy đã nói như vậy, Trương Tiểu Hồng không tiện từ chối, Tô Ngọc Kiều cũng cười nói:"Vậy con thay ba mẹ cám ơn mẹ trước. "

Sau khi các cô nhận lấy, bà Lục mới vui vẻ, hoan hoan hỉ hỉ chọn thịt, chuẩn bị làm món tiết heo cho Tô Ngọc Kiều để cho cô nếm thử.

Thật ra làm món tiết canh heo cũng không có bất kì công thức hay kỹ thuật đặc biệt gì, đơn giản mà nói thì chính là bỏ thập cẩm các loại nguyên liệu vào nhau, mỗi thứ một ít. Nhưng thường thì quá trình nấu nướng càng đơn giản thì lại càng khảo nghiệm tay nghề của người nấu ăn, bà Lục nấu cơm mấy chục năm, tay nghề của bà rõ ràng có thể vượt qua khảo nghiệm. Cái gì bỏ trước cái gì bỏ sau đều phải chú ý, tiết heo vừa mổ rất tươi, hầm ra một nồi lớn thơm miễn bàn.

Tuy rằng về mặt hình thức không tốt lắm, nhưng Tô Ngọc Kiều vừa ngửi thấy mùi vị đã lập tức cảm thấy thèm ăn, cô ăn hơn phân nửa bát tiết canh, bánh bao cũng không ăn nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play