Điền Xuân chết lặng sau khi nghe hình phạt đuổi khỏi khu nhà quân nhân, cô không ngờ rằng mình lại bị trục xuất chỉ vì chuyện này. Tống Hiểu và Trình Lệ càng không thể tin được, nhưng không hiểu sao khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Giang Thanh, cả hai đều không dám tranh cãi mà chỉ thấy chột đạ trong lòng.
Lúc này, Trình Lệ cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi và hối hận về việc mình đã ám ảnh và lan truyền thông tin mà cô đã đánh cắp được từ chú mình. Nếu để cho dì Văn Tú của cô ta biết chuyện này...
Trình Lệ rùng mình, cô thực sự không dám nghĩ rằng nếu chuyện này ảnh hưởng đến sự thăng tiến của chú cô ta, thì dì của cô ta chắc chắn sẽ không để cô ta có cuộc sống đễ dàng.
Kết thúc đại hội phê bình chuyển thành lớp giáo dục tư tưởng, những người vợ quân nhân mắc lỗi được yêu cầu đứng lên sân khấu và lần lượt xem lại những suy nghĩ sai trái của mình. Những cán bộ trong khán phòng bị người vợ xui xẻo liên lụy đã giấu mặt, xấu hổ trốn về nhà nhưng họ vẫn chưa biết rằng hôm nay, chuyện này không những đã truyền khắp khu nhà quân nhân, mà ngay cả những người lính ở quân khu phía trước đều biết chuyện đáng xấu hổ của họ, sau lưng lén bị nhận xét.
Đại hội phê bình tiến hành được một nửa thì Tô Ngọc Kiều ôm Tiểu Bảo đang ngáp dài cùng bà Hảo và cháu gái trở về nhà, vẻ mặt bình tĩnh như thể cô không phải là một trong những người tham gia cuộc họp.
…
Khi cô đến làm việc ở bộ phận hậu cần vào ngày hôm sau, ngay khi Tô Ngọc Kiều xuất hiện trong văn phòng, bốn người còn lại đều nhìn chằm chằm vào cô, ngay cả Hồ Lan Hương, người luôn có quan hệ không tốt với đồng nghiệp, cũng cho cô một cái nhìn phức tạp.
Mao Giai Mẫn tiến lại gần cô, giơ ngón tay cái lên hỏi:
"Ngọc Kiều, tôi nghe nói có một số vợ quân nhân bị đuổi khỏi khu người nhà vì sự việc này. Có đúng không?"
Cô chỉ nghe bạn cùng phòng của chị gái mình ở khu nhà quân nhân nói rằng đêm qua tại khu người nhà đã tổ chức một đại hội phê bình, rất nhiều vợ quân nhân lần lượt được gọi lên sân khấu để xin lỗi Tô Ngọc Kiều, toàn bộ tiểu khu quân sự đang bàn tán về việc này.
Nhưng đây là lần đầu tiên mọi người nghe nói đến việc người nhà quân nhân bị trục xuất vì sai lầm.
"Đúng vậy, lần này bốn người vợ quân nhân đã xuất ngũ."
Khi Tô Ngọc Kiều lựa chọn làm lớn chuyện, cô cũng chưa từng nghĩ tới giấu diếm bất luận người nào. Dù sao cô cũng không sợ bóng đè hay ánh mắt khác lạ của bất kỳ ai, đương nhiên có thể vui vẻ thì cô đều làm hết.
Hồ Lan Hương cũng ở tại khu nhà quân nhân nhưng cô không phải là quân nhân nên không tham gia đại hội phê bình tối qua nhưng vì ở gần nên cô đã nghe được toàn bộ sự việc. Cô hiếm khi nói điều gì công bằng:
"Họ bị trục xuất không chỉ vì sự việc này. Quân đội luôn trừng phạt những người có ảnh hưởng xấu".
Vợ quân nhân đêm qua phạm sai lầm bị trục xuất ngay tại chỗ, đây chỉ là hình phạt bên ngoài, mặc dù gia đình quân nhân mắc sai lầm không bị trách tội liên đới đến những quân nhân trong gia đình đó, nhưng ở lại trong quân đội sẽ bị ảnh hưởng ở mức độ nhất định.
Dù sao thì danh tiếng của họ cũng sẽ không khá hơn là bao, và vì tin tức bị rò rỉ nên có thể họ sẽ bị theo dõi một thời gian. Nghiêm Thắng Lợi cũng là người lão luyện trong quân đội, anh cũng đồng ý với lời nói của Hồ Lan Hương, nhưng anh vẫn đề nghị Tô Ngọc Kiều cố gắng giữ thái độ khiêm tốn trong khoảng thời gian này.
Chưa kể những người vợ quân nhân lần này bị cô đắc tội hoàn toàn, các lãnh đạo cũng có thể cho rằng cô quá nghiêm túc.
Nhưng lần này Nghiêm Thắng Lợi thật sự đoán sai, Chủ Nhiệm Tằng không những không cảm thấy Tô Ngọc Kiều quá nghiêm túc, còn chủ động gọi cô vào văn phòng an ủi, sợ cô sẽ bị ảnh hưởng đến công việc.
"Chủ nhiệm Tằng, anh yên tâm, tôi thật sự không bị ảnh hưởng gì, công việc của tôi cũng sẽ không chậm trễ, không cần cho tôi nghỉ phép để điều chỉnh." Tô Ngọc Kiều giải thích với anh ta.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT