Quạ Đen điều chỉnh “mắt kính hiệu Gabriel” một tí, đoạn ngẩng đầu nhìn ra xa.
Trong con mắt phải của hắn, bầu trời đêm bên trên tòa nhà thi công dang dở vẫn trong trẻo như cũ, tòa nhà trừ bỏ tàn tạ một chút, lỗ hang nhiều một chút ra thì không có gì khác lạ; Mà trong con mắt trái, khu vực từ tầng 3 trở lên lại bị sương mù bao phủ.
Dường như sương mù đã “phát hiện” ra hắn, chúng men theo ánh mắt hắn, chui vào trong cơ thể hắn. Tứ chi Quạ Đen trở nên nặng nề, ngưng trệ, huyết dịch quanh người như lạnh đi từng chút một.
Chờ đã… bây giờ hắn đang ở dưới lớp bảo vệ của vật thiên phú ma cà rồng, nhìn ra bên ngoài xuyên qua bàn tay của Gabriel, thứ gì có thể ảnh hưởng trực tiếp tới việc nhìn trộm gián tiếp như vậy?
Vậy nên đó là ảo giác sao? Người khác sao lại không bị gì?
Quạ Đen ý thức được ngay là mình đang cộng hưởng tầm mắt của người chết nào đó lúc lâm chung. Mà hắn còn chưa thấy kẻ chết là ai nữa.
Tình huống này chưa từng xảy ra.
Chuyện đối thoại với vong linh bằng cách thức đắm chìm này, Quạ Đen không phải là tay mơ, đã có thể phân biệt rạch ròi giữa “cảm giác mình nảy sinh” và “cảm giác người chết đem lại” từ lâu, nhưng sương mù ấy lại có thể gián tiếp ảnh hưởng tới hắn nhờ vật môi giới là người chết.
Đó không phải là thiên phú của ma cà rồng, bằng không với khoảng cách này, Gabriel sẽ có cảm ứng. Vậy thì đó vẫn là “hàng lậu” làm từ vật lưu lại mồi lửa.
Vật lưu lại của ai mà ghê gớm thế này?
Chính ngay lúc này, Quạ Đen chợt cảm nhận được cần cổ mình bị đánh mạnh vào, đau tới nỗi trước mắt tối sầm. Kế đấy, một bóng người đột nhiên xuất hiện trong làn sương bất minh đó, rốt cuộc lúc này hắn đã có thể gặp mặt người chết.
Đó là một người đàn ông tuổi ngoài 30, tạm thời vùng vẫy thoát khỏi ảo giác… hoặc là hoàn toàn không giãy thoát ra được, chỉ dựa vào bản năng, một đao cứa ngang cổ mình. Không biết người anh em này ra tay tàn nhẫn thế nào, miệng vết thương ngoài cổ rộng cỡ nữa gương mặt của anh ta, cần cổ gần như đứt phân nửa.
Lúc ông anh “Bi thương” thuyết minh kiến thức đời thường có nói, một khi mồi lửa thức tỉnh thì sẽ tồn tại với con người cả đời, cho tới lúc người ấy chết, mồi lửa ấy mới tắt, hóa thành vật lưu lại.
Cái chết của con người chia thành 2 loại: Cái chết đã sẵn sàng hoặc cái chết đột ngột.
Chỉ có cái trước thì con người ta mới có thể tự chủ quyết định cách mà vật lưu lại mồi lửa tồn tại vào giây phút cuối cùng trong sinh mệnh.
Nếu là đột tử, vật lưu lại mồi lửa sẽ ngẫu nhiên sinh thành trên cơ thể, bộ phận nào cũng có khả năng hết. Thi thể rơi vào tay người mình thì thôi, nếu rơi vào tay kẻ địch thì chính là mổ bụng cắt ra tám khúc, vật lưu lại mồi lửa sẽ bị trộm đi làm thành đủ thứ “hàng lậu”.
Hình thức lý tưởng nhất của cái gọi là “cái chết đã sẵn sàng” chính là sống thọ chết tại nhà: Ở một chốn yên bình, giác quan thứ 6 sẽ nhận được thư mời chết chóc trước, làm tốt công tác chuẩn bị một cách trật tự rồi thong thả trượt về điểm cuối cùng trên chiếc xe lăn… Chỉ là điều ấy vốn là chuyện mơ hão, hy vọng làm được cũng xa vời như cái chuyện giàu có phất lên vậy.
Vì vậy nên đa số “cái chết đã sẵn sàng” chỉ việc tự sát.
Mồi lửa rơi vào tay ma cà rồng thử đủ mọi cách cứu mình, sau khi thất bại thì nhiệm vụ sau cùng chính là tự sát, giao vật lưu lại mồi lửa cho đội hữu. Nếu như vậy mà vẫn không kịp thì sẽ hóa mồi lửa vào máu, giũ đầy đất, làm kẻ địch không cách nào thu hồi lại.
Quạ Đen vất vả bẻ cổ mình ngay lại, hắn đoán người chết trước mặt đây có quá nửa là người dẫn đội của nhánh tiểu đội “thần thánh” thứ hai, “Kẻ Hát Ca” cấp 2.
“Quay về, chỗ này là cái bẫy!” Tiếng gào thét còn sót lại của người chết bồi hồi giữa chốn sinh tử, “Bên trong toà kiến trúc này đầy rẫy sương mù quái dị, hễ bước vào là sẽ bị lạc ngay, sau đó từ từ cứng đờ, mất đi năng lực hành động, cho tới khi bị hút sạch sức sống! Ngay cả tự do tự sát của chúng tôi cũng bị chúng tước đoạt!”
Mắt trái Quạ Đen có hơi trướng đau, hắn đã “chết” cùng thần thánh cấp 2 này một lần, thế nhưng làn sương mù trong mắt trái, cái trạng thái đờ đẫn cương cứng ấy vẫn không hề mất đi. Cũng tức là nói lúc này e là hắn không chỉ liên kết với một người chết mà là toàn thể tiểu đội mồi lửa bị vây hãm trong sương mù.
Những người chết khác chắc là tới lúc chết cũng không có ý thức, xem ra không thể giao lưu rồi.
Lực sát thương của cái bẫy ở hai lối vào và lối đi dưới mặt đất đều rất lớn, nhưng không thể dẫn tới diệt cả đoàn tiểu đội mồi lửa, bao gồm cả món đồ nguyền rủa trong lối đi dưới đất. Vật nguyền rủa trong im lặng có rất nhiều, nhưng cái thứ trong lối đi dưới mặt đất có thể khiến kẻ bị nguyền rủa phát giác ra được… Vậy nên mấy cái này là chuẩn bị cho đội thăm dò lúc đầu, mục đích là thả tiểu đội thăm dò đã hao binh tổn tướng đi.
Tin tức tiểu đội thăm dò mang về sẽ có giá trị tham khảo quan trọng, bước kế tiếp, người ta sẽ phái mồi lửa cấp cao hơn tới.
Chi đội thứ hai nhận lấy bài học từ người đi trước, sẽ nghĩ cách lướt qua quy tắc thông thường để đi vào. Mà chỗ này là tòa nhà thi công dang dở, nóc nhà không đóng kín, cách làm kinh tế nhất chắc chắn là lợi dụng vật do Thợ Thủ Công tạo ra, trực tiếp nhảy xuống.
Điều này khiến bọn họ không được giảm xóc đã nhảy thẳng vào trong sương mù, hơn nữa tất cả vào cùng một lần, đến cả cơ hội rút đi khi thấy tình thế không đúng cũng chẳng có.
Người bố trí cạm bẫy này hoàn toàn không coi vật lưu lại mồi lửa cấp 1 ra gì, muốn dẫn mồi lửa cấp 2 trở lên tới tặng đầu người.
Nếu không phải xảy ra việc ngoài ý muốn, Quạ Đen sẽ lựa chọn hèn nhát rút lui, vả mặt thì vả đi, sưng cái miệng chứ có chết ai đâu.
Nhưng hiện giờ rõ ràng là không thể.
Cái vị đội trưởng Dương đó lấy thân ma cà rồng bình thường mà hố sập nửa thành phố ngầm, chôn vùi gần như toàn bộ Bí tộc có tính công kích mạnh, trừ khử cảnh sát trưởng ngu ngốc tới từ khu Sừng. Chị ta ngồi ở chỗ cao trong sở An ninh mấy chục năm, dưới chân móc nối chợ đen chế tạo hàng lậu… Nếu chị ta sinh ra ở thế giới khác trong ký ức của Quạ Đen thì tốt xấu gì cũng phải là trùm m.a t.ú.y ăn cả hai phe hắc bạch.
Người thiết kế cạm bẫy này có đến 80% là chị ta, mà lúc này chị ta đang chặn đường lui của bọn họ.
Cạm bẫy trong trạng thái tĩnh đã đến trình độ này, đối diện trực tiếp với đội trưởng Dương thì sẽ thế nào đây.
Khỏi cần nghĩ cũng biết.
“Về đi…” Kẻ chết lơ lửng nghiêng đầu vẫn đang lẩm bẩm, khế ước đen kịt chậm rãi sinh thành, Quạ Đen không bất ngờ khi nghe anh ta nói, “Giúp tôi đưa những đội hữu ấy trở về…”
Quạ Đen xua tan khế ước chưa thành hình, cưỡng chế tắt con mắt trái, chặt đứt mối liên hệ với những người chết đó. Thậm chí hắn còn không thể thử vận may chộp lấy món hời từ những người chết, chấp niệm lúc lâm chung của những người chết ở đây đều là “cứu thân hữu” mình.
Thi cốt của bọn họ đều đã hơn nửa năm rồi, dân làm công dưới âm phủ cũng cứu không nổi!
Mà trước đấy Gabriel có nói y là bị động hút lấy sức mạnh vật thiên phú của ma cà rồng, về cơ bản có thể hiểu là ăn chùa ở quầy thử thức ăn trong siêu thị, loại sức mạnh này y chỉ có thể thành công phục chế 1, 2 lần trong thời gian ngắn, dùng hết là hết luôn.
Quạ Đen kéo tay Gabriel xuống: “Cái bóng còn có thể kiên trì được bao lâu?”
Gabriel cảm nhận một chút: “10 tới 15 phút.”
“Được rồi.” Quạ Đen thản nhiên gật đầu, lòng lại nhủ thầm toi cơm, chút thời gian này đi ị cũng không dám bị táo bón chứ đừng nói bỏ trốn mất tăm ngay trước mắt đội trưởng Dương.
Tình cảnh khó khăn trước có sói rình sau có hổ dòm thế này, hắn vẫn không thể nói ra. Là vì ban nãy lúc Gabriel giũ ra bao nhiêu là tin như thế, trong lòng các mồi lửa còn không biết đang rì rầm cái gì, trong lúc hợp tác thì còn có thể tạm gác lại cái khác, nếu để bọn họ biết trước mặt gần như là tuyệt cảnh tử cục thì tình cảnh sẽ không còn là chuyện mà một con ma bệnh như hắn có thể khống chế.
“Chắc là đủ dùng.” Quạ Đen vác gương mặt “vấn đề không lớn”, răng còn không dám nghiến, trong lòng chỉ âm thầm cạo trọc mái tóc bạc trắng của đại thiên thần.
Hai cái hại gộp lại… trước mắt, con đường duy nhất của bọn họ chính là đi vào tòa nhà thi công dang dở tặng mạng kia, thu hồi di tích, tìm tạo vật của Thợ Thủ Công trong di tích cổ xưa đó: Đồ vật do Thợ Thủ Công làm ra chuyên khắc chế đồ của ma cà rồng và Bí tộc, nói không chừng trong đó có thứ sẽ giúp bọn họ thoát khỏi khốn cảnh.
Gabriel: “Cậu định vào kiểu nào?”