Sáng hôm sau…
“Sev, Sev!!! Lucius tới rồi kìa!”
Trang viên Prince hôm nay chào buổi sáng dưới tiếng gào vang dội của tiểu phu nhân nhà họ, Snape cũng theo tiếng gào đó mà rời khỏi giường ấm chăn êm.
“Nhóc con này cũng đi?”, Lucius nhíu mi hỏi lại khi thấy Harry ôm cứng lấy cánh tay của Snape và Xà Vương của chúng ta thì lại không có ý định giũ bỏ em.
“Ừ, em ấy cứ nằng nặc đòi đi, tôi cũng hết cá… Á!!”, Snape lắc đầu, nhỏ giọng thì thầm với Lucius. Nhưng còn chưa kịp nói hết câu thì đã bị tiểu quái vật nào đó cạp một phát lên bắp tay, hắn vội vàng sửa giọng, “Không, không, là ta năn nỉ em đi cùng ta!!! Harry, mau nhả ra..”
Nghe vậy, tiểu quái vật đáng yêu nọ mới hài lòng buông tha.
Lucius ngán ngẫm lắc đầu, ông thầm nghĩ, phải chăng cái mức độ thê nô của tên bạn nhà ông sẽ không bao giờ chạm tới hạn cuối? Snape tựa như đã đem Harry xem làm tín ngưỡng trong lòng hắn, một mực cưng chiều em đến mức mà chẳng ai có thể tưởng tượng nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT